NHÂN DÂN BẤT DIỆT - Trang 25

ép là được mụ đối xử khác với mọi người, mụ kể chuyện cho anh nghe, dạy
cho anh hát.

Một thời gian, I-nha-chi-ép đã từng làm việc với mấy người anh ở xí

nghiệp Tu-la nổi tiếng, nhưng chỉ được ít lâu anh lại bỏ việc trở về nông
thôn. "Tôi không thể không sống ở ngoài trời được. - Anh nói - Được bước
trên đất của chúng ta đối với tôi là một nhu cầu, chẳng khác gì nhu cầu ăn
bánh uống nước. Thế mà đất ở trên Tu-la lại bị lát đá kín mất cả".

Anh thường đi dạo qua cánh đồng, xuyên rừng, dọc theo bờ sông. Anh

đem theo một chiếc cần câu hoặc một khẩu súng săn cà khổ, nhưng chỉ là
để cho có hình thức, cho mọi người khỏi chế. Thường thường anh đi nhanh.
Đôi lúc anh dừng chân nghe chim hót, lắc lắc đầu, rồi thở dài, xong lại đi.
Hoặc giả anh trèo lên một ngọn đồi cao sừng sững bên sông, phủ kín cây
dẻ, rồi cất tiếng hát. Và mắt anh cứ long lanh như say rượu. Giá ở làng thì
anh đã bị coi là một tay lập dị, và nếu anh không có sức khỏe và cái tài
khéo léo nhất mực khiến chung quanh đều phải mến phục thì hẳn là mọi
người sẽ chế nhạo anh, khi họ nhìn thấy anh cứ khoác cây súng trên vai mà
đi chơi như vậy. Anh có thể lập mẹo trêu người khác để mua vui, có thể
uống rượu thùng bất chi thình mà vẫn không say, có thể kể một sự tích thú
vị hoặc một câu chuyện nhỏ pha chút ít ranh ma: anh chưa bao giờ tỏ ra
bủn xỉn vể khoản thuốc mời người nào ngồi chuyện trò cùng anh. Vừa về
đại đội, anh đã thu hút ngay được cảm tình của mọi người và Moóc-vi-nốp,
tay thượng sĩ lầm lì ít nói, đã phải bảo anh, vừa ra vẻ mến phục vừa thoáng
chút chê trách:

- Ồ, mà quả là cậu có một tâm hồn rất là Nga, I-nha-chi-ép ạ.
Anh thân nhất với hai người đồng đội: Xê-đốp, thợ nguội ở Mát-xcơ-va,

và Rô-đim-xép, xã viên nông trang tập thể vùng Ri-a-dan, thuộc thế hệ
1905, người mập, mặt rám nắng. Rô-đim-xép đã để vợ và bốn con ở nhà.

Thời gian gần đây, đơn vị của họ làm nhiệm vụ dự bị, đóng tại ngoại

thành. Một số anh em bộ đội đã vào trú trong những căn nhà không người
ở. Thành phố hiện có nhiều loại nhà ấy lắm. Trong số 14 vạn dân, hơn
mười vạn đã tản cư vào sâu trong hậu phương. Người ta đã di chuyển nhà
máy nông cụ, các xưởng sửa chữa toa tàu và một nhà máy diêm lớn. Một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.