NHÂN DÂN BẤT DIỆT - Trang 38

- Chiếc cam-nhông thế nào? - Bô-ga-rép hỏi.
- Ổn cả. - Thượng sĩ trả lời, mắt đỏ vì khói.
- Ta phải đi thôi, đồng chí tập hợp anh em lại.
- Báo cáo chính ủy, có tình hình mới. Tảng sáng, bọn Đức đã ném một

quả bom ngay kề con hào có một số dân trú ẩn, và hầu hết đã bị trúng mảnh
bom. Có hai người chết: đó là ông cụ chủ nhà của đồng chí và một cô gái ở
nơi khác tản cư về đây.

Người thượng sĩ nói thêm, ranh-mãnh:
- Chính cái cô mà cậu I-nha-chi-ép nhà ta vẫn tán ấy.
- Hiện giờ họ ở đâu? - Bô-ga-rép hỏi.
- Những người bị thương đã được đưa đi. Còn những người chết vẫn để

nguyên tại chỗ. Và chiếc xe ngựa tới chở họ đi đã đến kia.

Bô-ga-rép bước về cuối sân, nơi một số người đang xúm quanh hai xác

chết. Không còn nhận ra được ông già nữa. Một số sách rách nát và vấy
máu bắn tung tóe ngay gần ông. Chắc hẳn trong lúc bom nổ ông đã ngẩng
lên để nhìn ra bên ngoài con hào không lấy gì làm sâu kia. Bô-ga-rép còn
đọc được tên một cuốn sách: "Sử ký” - của Ta-xít

7

. Cô gái tản cư nom như

một người còn sống đang ngủ; nước da nâu che giấu vẻ nhợt nhạt, hàng mi
đen phủ trên đôi mắt cô, nàng có một nét cười ranh mãnh và dường như
thẹn vì có đông người xúm quanh mình đến thế.

Người đánh xe nắm chân cô gái và kêu:
- Này! ít nhất các vị cũng giúp tôi một tay chứ!
- Để đấy tôi! - I-nha-chi-ép bỗng kêu lên.
Anh nhấc thi hài lên dễ như không, thận trọng, và bế ra xe. Một em gái

nhỏ đặt một đóa thúy cúc trên ngực cô gái đã tạ thế. Bô-ga-rép giúp người
đánh xe nhấc thi hài ông cụ lên. Mắt đỏ ngầu nhìn cắm xuống đất, mặt nhọ
lem luốc, mọi người vẫn đứng im lặng. Một bà có tuổi nhìn người con gái
đã chết và nói rất nhỏ:

- Cô ấy sung sướng thật.
Bô-ga-rép tiến về phía căn nhà. Quanh chiếc xe, mọi người đều nín

thinh. Có một người nói giọng khàn khàn, buồn bã:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.