NHẪN ĐÔNG (HOA KIM NGÂN) - Trang 115

Ông bác cưỡi xe ba bánh ngang qua trạm xe, bóp thắng, ánh mắt vô ý

lướt qua.

“Nhìn cái gì mà nhìn.” Giọng của thiếu nữ sang sảng, quát một tiếng,

hai chân ông bác run lên cỡi xe chạy mất.

Thiếu nữ đảo mắt kinh bỉ, đôi lông mi giả rất dài trông như đôi bướm

đen, chớp một vòng trong đêm khuya oi ả, giữa chừng liền trông thấy cậu
con trai đang đến từ bên kia đường.

Cặp mắt của thiếu nữ phút chốc rực sáng, chiếc túi xách nhỏ hất ra sau

lưng, vài bước đã chạy tới, nhảy xổ lên người cậu con trai.

“Anh Huy!” Tiểu Diệp như vắt lên người của Hứa Huy, bám chặt lấy

cổ của cậu. “Sao lâu thế……”

Hứa Huy ừ một tiếng, “Vừa rồi có chút việc.”

Tiểu Diệp phụng phịu, “Chuyện gì chứ.”

Hứa Huy không nói thêm, Tiểu Diệp biết điều, không hỏi nữa.

Cô ấy hiểu cậu.

Nắm lấy tay của Hứa Huy, Tiểu Diệp đi ở phía trước, dắt cậu về.

Đến trước cửa nhà, Tiểu Diệp quen thuộc thò tay vào túi sau của quần

Hứa Huy lấy chìa khoá ra, mở cửa, Hứa Huy cũng không cản, hai tay đút
túi bình tĩnh nói: “Đây rốt cuộc là nhà ai?”

Tiểu Diệp kéo Hứa Huy vào nhà, trở tay đóng cửa lại, nhón chân hôn

lên môi cậu.

Cô dán quá sát, trọng tâm không vững, Hứa Huy nhấc tay lên đỡ lấy,

chạm phải gì đó, thì thầm: “Lại không mặc?” Tiểu Diệp bị cậu sờ mó đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.