NHẪN ĐÔNG (HOA KIM NGÂN) - Trang 313

tình nguyện viên quá nhiều, không có cách nào khác, Hoàng Tâm Oánh
mới quay về giúp đỡ.

Buổi sáng vô căng tin ăn sáng, người cà thẻ luôn luôn là Nhỏ Út cà,

Hoàng Tâm Oánh ngày nào cũng kề vai sánh bước hi hi ha ha với Nhỏ Út,
nhưng xưa giờ chưa từng nhắc đến việc trả tiền lại.

Da mặt của Nhỏ Út mỏng, cũng cảm thấy mình không nên tính toán

chi li.

Sau cùng hoạt động của tình nguyện viên kết thúc, Hoàng Tâm Oánh

gọi một đám nam sinh viên bên khoa âm nhạc, cùng đi ăn với Nhỏ Út ở
một quán lẩu Trùng Khánh gần cổng trường, Hoàng Tâm Oánh gọi món ăn,
gọi bốn trăm đồng bạc, thức ăn dư một bàn ăn không hết.

Kết quả là Nhỏ Út mời khách, Hoàng Tâm Oánh nói chỗ nhà của cô ta

toàn là như vậy, cậu mời một lần, lần sau đến phiên tớ mời.

Đáng tiếc là Nhỏ Út cứ đợi mãi không thấy Hoàng Tâm Oánh mời

khách lúc nào.

Nhỏ Út tốt tính, chuyện riêng của mình bên ngoài ra sao trước giờ

chưa từng nói ra, sau đó vào vào kỳ nghỉ cuối học kỳ của năm hai, có một
ngày Bì Ché từ bên ngoài quay về, lầm bầm nói cái gì, mọi người vặn hỏi
một hồi mới biết được, Hoàng Tâm Oánh cùng đón xe taxi với Bì Ché từ
phi trường về đến trường, tiền xe mỗi một cắc một xu đều do Bì Ché chi,
mà đã mấy ngày rồi, cũng không thấy Hoàng Tâm Oánh trả tiền lại.

Lúc bấy giờ Nhỏ Út mới kể chuyện trước đây cho Bì Ché nghe, ba

người lập tức cùng chung mối thù. Bì Ché giương cung bạt kiếm, bóp cổ
con chó Sa Bì nhồi bông của mình, miệng ngoác đến mang tai.

“Con mẹ nó! Gặp ngay con cà chớn chuyên ăn bám! Tớ còn con mẹ

nó tưởng là nó chỉ quên thôi, cái con bitch này! Ngày nào cũng làm bộ chó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.