NHẪN ĐÔNG (HOA KIM NGÂN) - Trang 461

Lời vừa ra khỏi miệng, hốc mắt đã ửng đỏ.

Cậu có phải cũng cảm thấy, cậu ấy không phải là rất xấu xa, cậu có

phải cũng cảm thấy, thật ra cậu ấy là một người rất dịu dàng.

Ánh mắt của Tương Như xa xăm. Cô ấy bị hút vào trong ký ức, cúi

gằm đầu.

Ánh mắt của Bạch Lộ như hình với bóng.

“Trước giờ tớ chưa từng nghĩ tới giành được sự tha thứ, bất kể là cậu

đối với cậu ấy, hay là cậu ấy đối với tớ. Trên đời này vốn không có sự tha
thứ chân chính nào…….”

Giọng nói của Bạch Lộ khàn thấp.

“Nhưng mà Tương Như, bụng dạ cậu ấy vốn không xấu……. Ít nhất

cậu ấy đáng được có cơ hội trực tiếp đối diện một lần.”

Tương Như cúi đầu, tóc mái che đi đôi mắt, khẽ nói: “Nếu như tớ

không tha thứ, gặp cậu ấy rồi vẫn nói hận cậu ấy thì sao.”

“Vậy thì cứ hận.”

Trong giọng nói của Bạch Lộ mang một sự kiên trì thảm thiết, làm

Tương Như nghe mà bàn tay khẽ run lên.

“Yêu thì yêu, hận thì hận. Cậu thương hại cậu ấy cũng được, căm ghét

cậu ấy cũng được, để cho cậu ấy biết sự thật.”

“Cậu ấy chưa từng chân chính nhìn thấy những người bị cậu ấy đả

thương, hết thảy đều là cậu ấy tự đoán mò. Cậu ấy không dám hỏi, cũng
không dám tiếp xúc, nếu như hiện giờ cậu ấy chết đi, đó cũng là do bị chính
mình doạ sợ mà chết, kiếp sau vẫn cứ tiếp tục làm một con ma hèn nhát.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.