NHẪN ĐÔNG (HOA KIM NGÂN) - Trang 487

Một Bạch Lộ không đeo kính, trông càng bé nhỏ hơn, hàng lông mày

mỏng mỏng, chiếc mũi nhỏ xinh, đôi môi mỏng mím chặt.

Dưới khoé mắt trái có một nốt ruồi, trông vừa tinh tế vừa lạnh lùng.

Hứa Huy ghé đến thật gần, gần đến độ có thể ngừi thấy mùi hương

nhàn nhạt của những lọn tóc.

Cậu dùng chóp mũi cọ cọ.

“Bạch Lộ……..” Cậu ngủ không được, nên thì thầm tên cô bên tai cô,

lại sợ làm cô thức giấc, tiếng nói khẽ đến không thể khẽ hơn. Đến cuối
cùng, không biết rốt cuộc có phát ra âm thanh hay chỉ đang tưởng tượng
trong đầu, Hứa Huy cũng không phân biệt được nữa.

Bóng tối bao trùm tất cả.

Khi Bạch Lộ tỉnh lại, đã là sáng sớm, vừa mở mắt đã ý thức ngay được

chuyện gì đã xảy ra.

Cô nhấc tay muốn dụi mắt, kết quả phát hiện một tay bị nắm lấy.

Ngón tay của cậu rất dài, đường gân và tĩnh mạch trên mu bàn tay có

thể nhìn thấy rất rõ ràng.

Bạch Lộ quay đầu, Hứa Huy cách cô rất gần, mặt quay về phía cô,

người hơi gấp khúc.

Có thể là cậu mới vừa ngủ được cách đây không lâu.

Bạch Lộ chậm rãi rút tay ra, rón rén rời đi.

Về đến ký túc xá, ba người kia còn chưa dậy, thời gian để ngủ nướng

vào sáng thứ Bảy, ai cũng không muốn bỏ lỡ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.