NHẪN ĐÔNG (HOA KIM NGÂN) - Trang 592

Bạch Lộ ăn rất ít, lúc buông đũa xuống đưa mắt nhìn bên cạnh một

cái, ngay lúc Hứa Huy cũng đang nhìn qua.

Cậu cũng đã ăn xong.

Lặng lẽ nhìn nhau hai giây, hai người đều đứng dậy.

“Sao vậy?”

“Ăn xong rồi, ra ngoài đi dạo chút.” Bạch Lộ nói.

“Hai người bọn cậu—-“ Bì Ché giật mình nói, “Cũng nhanh quá đi, tớ

còn chưa khai vị xong nữa đấy!”

Bạch Lộ cười, “Vậy thì cứ từ từ mà ăn.”

Từ trong quán cơm bước ra, không khí mát lành nhẹ nhàng mơn man

má.

Ánh tà dương đang dần tắt, phía chân trời nhá nhem.

“Lạnh không?” Hứa Huy hỏi cô.

Bạch Lộ lắc đầu, nắm lấy tay của cậu, “Dạo một chút đi.”

Cậu dắt cô men theo đầm sen chậm rãi tản bộ.

“Tại sao vẫn còn hương thơm nhỉ.” Hứa Huy nhìn đầm nước, “Hoa

không phải đã tàn sao.”

“Không biết nữa, có lẽ là hương thơm lâu ngày, quen rồi.”

Họ qua một cây cầu không bóng người, sóng vai nhau ngồi xuống.

Phía trước cách chỗ họ không xa có trẻ con đang chơi đùa, trong tay cầm
chiếc máy bay giấy, kế bên có phụ huynh đang trông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.