NHÂN HÌNH QUÁN - Trang 101

29

“Tôi vẫn cảm thấy không yên tâm về những điều cậu nói mấy hôm
trước. Sau đó không xảy ra chuyện gì nữa chứ?” Kakeba Hisashige hỏi.

Tôi như kẻ chết đuối vớ được cọc.
Có thế coi bức thư nặc danh, mù mờ kia là lời ‘đe dọa giết người’. Tôi

hoàn toàn bất lực không thể giải quyết nổi, nhưng tôi cũng không muốn bàn
bạc với má. Kể cả nói đùa rằng có kẻ định ám hại tôi, bà cũng lập tức hoảng
loạn mất.

Qua điện thoại, tôi chỉ nói với Kakeba rằng sự việc có diễn tiến, đầu giờ

chiều mai, ngày 11, tôi sẽ tới gặp cậu ấy.

Trường Đại học K của Kakeba nằm ở khu vực gọi là Bách Vạn Biến. Nó

ở góc Đông Nam của giao lộ giữa con đường Imadegawa hướng Đông Tây
và đường Higashioji hướng Bắc Nam. Khuôn viên trường rất rộng. Từ nhà
tôi đi bộ sang mất ba bốn mươi phút, đi xe buýt cũng mất gần mười phút.

Tôi hòa trong đám sinh viên bước vào cổng trường, rồi đi theo chỉ dẫn

Kakeba đã nói qua điện thoại, tìm đến tòa nhà khoa Văn, nơi cậu ta làm
việc.

Tôả nhanh chóng tìm thấy tòa nhà bốn tầng hình chữ u, mặt ốp đá theo lối

cổ điển rất đường bệ trang trọng.

Nó càng uy nghi nổi bật giữa những âm thanh huyên náo của đám sinh

viên.

Tôi khép nép bước vào, hơi cúi đầu đi giữa đông đảo sinh viên và thầy

giáo rồi tiến tới cầu thang mờ tối để lên tầng bốn.

Dừng chân trước cửa phòng đang tìm, tôi rút bàn tay đang thọc sâu trong

túi áo ra, gõ cánh cửa gỗ màu đen. Ngay lập tức…

“Vâng. Xin mời vào!” Ngoài dự liệu, từ bên trong vang lên giọng nữ lanh

lảnh êm ái.

Tôi giật mình nhìn lại tấm biển kim loại gắn trên cửa: Phòng nghiên cứu

Chuyên ngành Xã hội học.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.