NHÂN HÌNH QUÁN - Trang 132

này không? Đã phải quay lại trường chưa?”

“Hôm nay là Chủ nhật mà.” Kỉsako mỉm cười, “Trường em cũng cho nghỉ

rồi.”

“Nghỉ đông à?”
“Đúng ra từ ngày 20 mới chính thức được nghỉ.” Kisako tủm tỉm, “Nhưng

các thầy cô đều lẳng lặng cho nghỉ sớm hơn.”

“À, ra thế.”
“Chủ nhật nào em cũng đến một trung tâm gần chùa Ngân Các để dạy

thêm. Hôm nay xong việc, trên đường trở về em mới nhìn thấy quán này và
nhớ ra anh Kakeba từng nhắc đến. Ngẫu nhiên thôi, nhưng lại khéo trùng
hợp.”

“Cậu ấy vẫn ổn chứ?”
“Vẫn thế. Anh cứ thử đến phòng nghiên cứu mà xem, ba lần thì hai lần

ngủ gật. Nhưng anh ấy luôn tự tin nói mình là nhà xã hội học. Đám học trò
của anh ấy hóa ra lại dễ chịu! Thực ra, gần đây anh ấy rất phấn chấn, nói
cuối năm sẽ đi du lịch.”

“Du lịch… đi trượt tuyết gì đó hả?”
“Làm gì có.” Cô cười, “Anh không cảm thấy anh ấy không thích hợp với

trượt tuyết à? Chắc anh ấy sẽ đến vùng có suối nước nóng.”

Khi Kisako cười, má bên phải hiện ra lúm đồng tiền rất rõ, trông thật đáng

yêu. Tôi ngượng nghịu nhìn ngắm mãi.

“Khu vực này gần đây hay xảy ra mấy chuyện đáng sợ.” Kisako đặt ống

hút vào cốc trà đá vừa được đem ra, “Anh có xem bản tin hôm qua không?
Lại thêm một vụ trẻ em bị sát hại ở khu Sakyo.”

“Thế à?” Tôi không đọc báo, căn phòng đang ở cũng không đặt ti vi, nên

không biết tin này.

“Nghe nói lần này họ phát hiện ra cái xác ở khu rừng Yoshidayama gần

trường bọn em. Đứa bé ấy cũng bị bóp cổ chết.”

“Vẫn là do một tên hung thủ gây ra sao?”
“Có vẻ như thế.”
Về sau, tôi đã tìm được tờ báo hôm thứ Bảy để xem. Nạn nhân là một bé

trai học lớp Hai, tên là Horii Yoshihiko, mất tích từ sẩm tối thứ Hai, ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.