NHẬT KÝ Á THẦN - Trang 112

huống lần này – đứng giữa một khoảng rừng thưa trống toác với mười hai cô
gái xinh đẹp – lại càng tệ hại hơn rất nhiều.

“Dĩ nhiên rồi!” Cậu ré lên. “Các cuộc chè chén say sưa. Vậy chúng ta sẽ

bắt đầu với trò Hokey Pokey

(10)

…”

Trixie càu nhàu. “Không phải, thưa ngài. Hokey Pokey xếp vị trí thứ hai.”

“À phải,” Leo nói. “Đầu tiên sẽ là cuộc thi gập ngửa người chui qua xà,

rồi đến Hokey Pokey. Rồi, ừm, trò gắn đuôi lừa

(11)

…”

“Sai!” Đôi mắt Babette trở nên đỏ quạch. Sắc đỏ Kool-Aid trong mạch

máu thêm đậm hơn, tạo thành một mạng lưới các đường đỏ như dây thường
xuân bên dưới lớp da ả ta. “Cơ hội cuối cùng, và ta thậm chí còn cho ngươi
một gợi ý. Chúng ta bắt đầu bằng việc hát bài Bacchanalian Jingle. Ngươi
nhớ chứ?”

Leo cảm thấy lưỡi mình thô ráp.

Piper đặt tay lên cánh tay cậu. “Dĩ nhiên là ngài ấy nhớ.” Ánh mắt cô ý

bảo, Chạy.

Các khớp ngón tay của Jason trên cán kiếm trở nên trắng bệch.

Leo ghét phải hát hò. Cậu hắng giọng và bắt đầu líu lo bài hát đầu tiên

xuất hiện trong đầu mình – ca khúc nào đấy cậu từng xem trực tuyến khi làm
việc trên Argo II.

Sau vài câu, Candy rít lên. “Đó không phải bài Bacchanalian Jingle! Mà

là nhạc hiệu cho phim Psych!”

“Giết chết những kẻ đáng ngờ!” Babette hét lên.

Chỉ cần nghe qua, Leo biết đó là một tín hiệu thoát hiểm.

Cậu thực hiện một mánh lới đáng tin cậy. Từ dây thắt lưng đồ nghề, cậu

chộp lấy một bình dầu và tạt thành đường vòng cung trước mặt mình, làm
các Maenad ướt sũng. Cậu không muốn làm ai bị thương, nhưng cậu tự nhắc
mình nhớ những cô gái này không phải là con người. Họ là các tinh linh tự
nhiên nhất quyết muốn xé toạc cậu thành từng mảnh. Cậu triệu hồi lửa trên
tay và làm cho dầu bốc cháy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.