“Chủ tử, đợi nô tỳ nói toàn bộ cho ngài! ”
Liễu Vi Dung ngẩn ra, có chút ngạc nhiên nhìn thần sắc kiên định của
Bạch Liên.
“Tạ tần nương nương?” Hạnh Nhi kêu lên, gương mặt không thể tưởng
tượng nổi.
Bạch Liên liếc nàng một cái: “Hạnh Nhi, ngươi không thể chỉ nhìn bề
ngoài, ngươi sẽ không nghĩ một dòng chính nữ trong gia tộc lớn là người
ngây thơ chứ?”
“Bạch Liên nói không sai, người này, không thể nhìn vẻ ngoài! ” Liễu Vi
Dung nheo hai mắt lại, gật đầu tán thành.
Hạnh Nhi vốn là người thông minh sáng suốt, nghĩ một lát liền gật đầu:
“Chủ tử nói đúng! ”
“Chủ tử, Trương mama trung thành với Hoàng thượng, chúng ta có thể
yên tâm dùng, chỉ là trừ bỏ Hạnh Nhi là cung nữ Nhị đẳng, còn có Tiểu Mi
cùng Tiểu Đào, hai người bọn họ cũng đã bị Thục phi nương nương len lén
thu mua.”
Bạch Liên sở dĩ yên tâm nói hết trước mặt Hạnh Nhi, là bởi vì nàng là
người đáng để tin tưởng.
“Ừ! ”
Liễu Vi Dung sâu kín thở dài, cười khổ không thôi, xem ra Y Lan điện
của nàng thật đúng là nguy cơ tứ phía.
Tiểu Đào cùng Tiểu Mi đã bị Thục phi nương nương thu mua, như vậy
quần áo của nàng không thể cho các nàng phụ trách, phải biết y phục là thứ
rất dễ dàng gian lận.