NHẬT KÝ THĂNG CẤP Ở HẬU CUNG CỦA NỮ PHỤ - Trang 313

“Cho nên ta rất thích cây hoa râm bụt, ta hi vọng mình kiên cường giống

như cây hoa râm bụt này. Cho dù Hoàng thượng có ghét ta, ta cũng muốn
sống kiên cường.”

“Chủ tử, ngài nhất định sẽ khổ tận cam lai.” Hốc mắt Bích Thủy đã đỏ

ửng, cắn môi kiên định nói.

“Hi vọng là vậy, thời gian không còn sớm, nên đi chép kinh thư cầu

phúc cho Thái hậu.” Liễu Tương Nhã thả kim chỉ trong tay xuống, cười nói.

“Chủ tử, ngài cứ len lén cầu phúc cho Thái hậu như vậy, Thái hậu nương

nương lại không biết, ngài cũng cần gì phải làm như vậy chứ?” Bích Thủy
vẫn không hiểu tại sao hai tháng trước chủ tử bắt đầu sao chép kinh thư.

Mí mắt Liễu Tương Nhã rũ xuống, che dấu ánh sáng kích động nơi đáy

mắt, ôn nhu cười nói: “Thái hậu nương nương không biết thì đã sao, tự ta
biết là được.”

Sau khi nói xong, dư quang nơi khóe mắt lại liếc nhìn đạo bóng dáng đã

rời đi kia, khóe miệng nâng lên một nụ cười.

Huệ phi, ta xem cô còn áp chế ta đến lúc nào?

Tâm tình khoái trá đi đến thư phòng chép kinh thư.

Ở đầu bên kia, Tử Nhi cũng yên lặng tránh khỏi cung nhân rời khỏi Vị

Ương cung, len lén đi đến Từ An cung.

Từ An cung.

Thái hậu ngồi ở trên tháp quý phi, trong tay cầm một chuỗi hạt phật

châu, nghe Lưu mama hồi báo, vẻ mặt như có điều suy nghĩ.

“Nàng thật sự nói mình giống như cây hoa râm bụt sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.