Thái hậu rất yêu thích đứa bé này, trên mặt đều tươi cười, ôm tiểu hoàng
tử không buông tay.
“Lưu mama, ngươi xem mặt mày đứa nhỏ này, có rất nhiều điểm giống
Hoàng thượng….” Thái hậu nói thao thao bất tuyệt.
Hoàng đế vừa vào liền nhìn thấy tình cảnh hài hòa này, đối với việc mẫu
hậu ôm Đại hoàng tử đi hết sức không thích, không ngờ lại nhìn thấy cảnh
này, mày kiếm thâm thúy nhếch lên, Thái hậu vừa thấy Hoàng đế đến đây,
cười kêu hắn nhanh qua đây.
Đoàn người Lưu mama vội vàng hành lễ với Hoàng đế.
“Hoàng thượng, ngươi nhìn xem bộ dáng của Tiểu hoàng tử rất dễ
thương, giống như ngươi trước đây vậy.” Thái hậu từ ái nhìn Đại hoàng tử,
cười nói.
Mộ Dung Triệt nhìn cũng gật đầu, mỗi ngày hắn đều đi qua nhìn nhi tử
của mình, thật sự là càng ngày càng giống, thời điểm khi mới sinh khuôn
mặt nhỏ nhắn hơi nhăn, hiện tại lại hoàn toàn nẩy nở rồi.
“Uhm, mẫu hậu nói phải!” Mộ Dung Triệt nói xong, nhịn không được
vươn ngón tay ra chọc chọc khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, đáy mắt hiện
lên ý cười.
Tiểu hoàng tử bị phụ hoàng vô lương tâm làm đau, nước mắt lưng tròng,
miệng nhỏ mở ra, lớn tiếng khóc oa oa.
Mộ Dung Triệt thấy hắn khóc, tâm tình hết sức vui vẻ. (ba đểu!!!!!!)
Mỗi ngày hắn đều thích trêu đùa hài tử.
“Hoàng thượng…” Thái hậu trừng mắt trách cứ liếc nhìn Hoàng đế một
cái, vội vàng lắc tay của tiểu hoàng tử đang sợ, đúng là tiểu hoàng tử không