NHẬT KÝ TRONG TÙ VÀ LỜI BÌNH - Trang 261

Trời ấm, gió êm, hoa cười chúm chím, cây cao cành mượt, chim hót rộn
ràng. Thật là một bức tranh kỳ thú sống động:

Phiến thời vũ trụ giải lâm phục,

Vạn lý sơn hà sái cẩm chiên;

Nhật noãn phong thanh hoa đới tiếu,

Thụ cao chi nhuận điểu tranh nghiên (ngôn);

(Đất trời một thoáng thu màn ướt,

Sông núi muôn trùng trải gấm phơi;

Trời ấm, hoa cười chào gió nhẹ,

Cây cao, chim hót rộn cành tươi.)

Cảnh mở ra chiều rộng, ngút tầm mắt. Sau cơn mưa, chỉ một thoáng

thôi, nghĩa là rất nhanh: mây đen và âm u tan đi; đất, trời, sông, núi trải ra
như hoa thêu gấm dệt và sự sống ùa cả dậy. Với Sông núi muôn trùng trải
gấm phơi và hoa cười chào gió, chim hót rộn cành thì đúng là một vũ trụ
bao la, rực rỡ và náo nức. Viết được những câu thơ như thế phải ở trạng
thái tâm hồn rất khoẻ, rất vui. Không gian, thời gian, cảnh vật, âm thanh
đều thoáng đạt và tràn trề sức sống. Thơ liền mạch, viết một thôi.

Đây là bốn câu thơ tươi thắm nhất, sảng khoái nhất viết về thiên nhiên

so với các bài thơ thiên nhiên trong toàn bộ tập Ngục trung nhật ký. Nhưng
hẳn là, những câu thơ của Bác không dừng lại ở vẽ tranh thiên nhiên đơn
thuần. Nếu thế sẽ rơi vào chủ nghĩa duy mỹ không đúng với con người Bác
và hoàn cảnh của Bác lúc bấy giờ; hoặc thiên nhiên chỉ là sự vần xoay
trong trời đất, chỉ là vòng chính khí thông thường thì lại quẩn quanh với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.