NHẬT KÝ VŨ TRỤ CỦA ION LẶNG LẼ - Trang 15

Nếu cậu là của ngày thứ tư và cho tới phút này của ngày thứ tư mà tay lái
vẫn chưa chữa được, có nghĩa là điều gì đấy đã ngăn trở chúng ta làm việc
đó; nếu không thì ngày thứ tư cậu đã không phải thuyết phục tớ để tớ cùng
với cậu chữa nó vào ngày thứ ba. Có lẽ tốt hơn chẳng cần phải mạo hiểm
chui ra ngoài làm gì?
- Vớ vẩn! - Hắn kêu lên. - Nghe đây, tớ thuộc vào ngày thứ tư, cậu thuộc
thứ ba, còn về phần con tàu thì tớ cho là nó gồm nhiều lớp, tức là có chỗ nó
thuộc thứ ba, có chỗ thuộc thứ tư và thể ở một vài chỗ nào đó nó thuộc thứ
năm. Chẳng qua đó là thời gian bị xáo trộn khi con tàu đi xuyên qua trường
xoáy. Nhưng cái đó thì có quan hệ gì đến chúng ta cơ chứ, nếu như chúng
ta gồm hai người, có nghĩa là chúng ta có khả năng chữa được tay lái, đúng
không nào?
- Không, cậu nói không đúng, - tôi cãi lại. - Nếu như vào ngày thứ tư, tức là
ngày cậu đương sống sau khi đã sống qua ngày thứ ba, tớ xin nhắc lại, nếu
như vào ngày thứ tư mà tay lái vẫn hỏng, thì từ đó rút ra kết luận là ngày
thứ ba nó đã không được sửa chữa, bởi vì bây giờ là ngày thứ ba và nếu
như chốc nữa tớ với cậu chữa được nó, thì thời điểm đó đối với cậu đã là
quá khứ, và như thế thì chẳng còn gì để mà chữa nữa. Vì...
- Vì cậu bướng bỉnh như lừa ấy! - hắn gào lên. - Cậu sẽ còn phải hối hận
với cái thói ngu ngốc của cậu! Tớ chỉ có một điều an ủi: khi cậu sống đến
ngày thứ tư cậu cũng sẽ phát điên lên như tớ vì cái thói bướng bỉnh xuẩn
ngốc của bản thân.
- Ấy, khoan đã! - Tôi kêu lên. - Phải chăng có nghĩa là thứ tư, khi trở thành
cậu, tớ lại cũng sẽ phải thuyết phục cái thằng tớ ngày thứ ba đúng như cậu
thuyết phục tớ bây giờ, chỉ có điều là mọi cái sẽ ngược lại, tức là cậu sẽ là
tớ còn tớ sẽ là cậu chứ gì? Tớ hiểu rồi! Ra ý nghĩa của cái vòng xoáy thời
gian là thế đấy! Chờ tí, tớ đi ngay, đi ngay đây, tớ hiểu rồi...
Nhưng tôi chưa kịp rời sàn đứng dậy thì tàu của chúng tôi lại rơi vào vùng
xoáy mới, một sức mạnh vô hình đáng sợ ép dính chúng tôi lên trần.
Tàu tiếp tục xóc và lắc mạnh suốt cả đêm thứ ba sang ngày thứ tư. Khi
trong tàu đã trở nên êm hơn, cuốn "Thuyết tương đối tổng quát" đang bay
loạn xạ trong cabin bỗng giáng mạnh vào đầu làm tôi bất tỉnh nhân sự. Mở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.