NHẬT KÝ VŨ TRỤ CỦA ION LẶNG LẼ - Trang 88

thái độ ngờ vực, còn Maratilitex, với tính nóng nảy vốn có, thì tuyên bố là
nếu điều đó đúng ông ta sẽ ăn hết cả bộ râu của mình.
Ngôi sao bắt đầu mờ đi đúng vào thời gian tôi dự đoán; và buổi chiều, khi
tôi đến đài thiên văn, một nhóm các trợ lý bối rối báo với tôi rằng
Maratilitex, với lòng tự ái bị tổn thương nặng, đã khóa mình lại trong
phòng để thực hiện lời thề đưa ra một cách nóng nảy. Lo lắng cho sức khỏe
của ông, tôi cố tìm cách đàm phán qua khe cửa, nhưng không có kết quả.
Ghé tai qua lỗ khóa, tôi nghe thấy những âm thanh khẳng định điều thông
báo của các trợ lý. Trong cơn bối rối, tôi viết một bức thư trong đó giải
thích tất cả, trao nó cho các trợ lý và nhờ họ chuyển tận tay giáo sư ngay
sau khi tôi bay khỏi, rồi ba chân bốn cẳng chạy ra sân bay. Tôi buộc phải
hành động như vậy, vì không tin rằng giáo sư kịp sử dụng phòng giải khùng
trước khi nói chuyện với tôi.
Tôi rời Proxit vào lúc gần hai giờ đêm một cách vội vã đến nỗi quên cả lấy
thêm nhiên liệu. Sau chừng một triệu kilômet, các thùng rỗng không, và tôi
rơi vào cảnh anh chàng gặp nạn trong vũ trụ trên một con tàu lang thang bất
lực giữa không gian. Đến cuộc hẹn gặp với Tarantôga chỉ còn ba ngày nữa.
Xưrulây trông rất rõ ngoài cửa sổ, nó chiếu sáng cách tôi chỉ chừng ba trăm
triệu kilômet, nhưng tôi chỉ có thể ngồi nhìn nó trong cơn giận dữ bất lực.
Thế đấy, có những khi một nguyên nhân không đáng kể lại sinh ra những
hậu quả nghiêm trọng.
Ít lâu sau, tôi trông thấy một hành tinh đang chậm chạp to dần lên. Con tàu
chịu sức hút của nó bay mỗi lúc một nhanh hơn lên và cuối cùng rơi thẳng
xuống như một khối đá. Tôi dở cười dở mếu ngồi xuống cầm lấy tay lái.
Hành tinh này khá nhỏ, hoang vắng nhưng ấm áp. Tôi nhìn thấy những ốc
đảo với các vùng được núi lửa sưởi nóng và những dòng nước chảy. Núi
lửa rất nhiều, chúng phụt ra những cột khói và lửa. Tôi quay tay lái bay
trong bầu khí quyển, cố tìm cách giảm tốc độ, nhưng điều đó cũng chỉ làm
chậm lại cái thời điểm rơi xuống mà thôi. Bất ngờ, khi bay qua một cụm
núi lửa, tôi bỗng nảy ra một ý nghĩ tuyệt vời. Sau một thoáng lưỡng lự, tôi
quyết định một cách tuyệt vọng. Tôi quay mũi tàu xuống phía dưới và lao
như một tia chớp vào miệng hố mở rộng của ngọn núi lửa to nhất. Vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.