NHẬT KÝ XIZ - Trang 104

các anh về, khi đi chỉ có mỗi răng và củ cải, lúc về anh nào cũng to
béo hẳn. Ngoài to béo, các anh còn mang về những thùng hàng
bằng gỗ quái gì thơm thơm, hình như gỗ thông, bên trong thì chao
ôi những siêu phẩm: bàn là, máy khâu, quạt tai voi, nồi áp suất và
súng hơi.

Nhìn mấy món hàng hót của các anh, những thằng chân đất

mắt toét bĩu môi đầy gato, ối zời cái loại “đầu đội áp suất, chân
đi bàn là, trông xa cứ tưởng là ma, lại gần bới biết đi Nga mới về”,
để tao chống mắt xem chúng mày sướng được đến bao giờ?

Thời đó đỉnh nhất là có người nhà đi Đức, tức cộng hòa dân chủ

Đức, có câu “Thứ nhất đi Đức, thứ nhì đi Nga, thứ ba bóc lạc”. Anh
nào không đi tây được thì ở nhà làm nghề bóc lạc nhân đem bán lại
cũng rất nhiều tiền. Nhưng so với mấy anh “xuất khẩu lao
động” thì đám bóc lạc chỉ là loại cần cù bù thông minh, tương lai giỏi
lắm sắm được con xe đạp “Pơ giô” hết vị! Mà “Pơ giô” hay “Pha vơ
rít” thì cũng chỉ là xe đạp chạy bằng cơm. Các anh đi tây ở một đẳng
cấp khác, xe bình bịch, nổ cái khói xanh lè thơm phức - giai quê đú
được không?

Hàng xóm tôi có anh tên Phùng. Năm ấy đi Đức về anh mang

theo con Simson màu xanh lá cây. Xe này, rít hơi ba số anh bảo của
Đức sản xuất, 49,8 phân khối, động cơ hai thì, 3,6 mã lực tại vòng
tua máy 5.500 vòng/p, momen xoắn cực đại… đại khái là tốc độ vít
ga lên 60 km/ giờ dễ như húp cháo nóng chẳng cần nói nhiều. Đổ
xăng pha nhớt xong, anh ngậm điếu thuốc, hất hàm bảo trẻ con
bọn mày tránh ra, rồi bóp côn, vào số cái cạch, tiếng pô èn èn
đầy kiêu hãnh lướt đi trong tiếng chửi râm ran của con nít “Định
mệnh, gớm thật!” Có đứa còn chạy theo suốt gần cây số để ngửi
khói. Lúc về mệt quá bỏ cả cơm luôn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.