NHẬT KÝ XIZ - Trang 135

đứng đợi bạn gái bên gốc xà cừ, sốt ruột quá, gãi xong anh còn tinh
tế đưa lên mũi ngửi. Động tác vô cùng thánh thiện.

Thằng Thành nghệ trời mưa xong hay mặc quần công nhân,

diện dép cao su đúc lang thang uống rượu nợ ở quán bà Đường; trên
đường về gặp gái kiểu gì cũng xổ ra một ít thơ nhà trồng được. Các
em gái nhiều em không kịp thẩm, vứt bỏ cả dép chạy một mạch vì
tưởng gặp thằng điên.

Bây giờ thì chúng đang ngồi đây, không thằng nào còn vương lại

chút hình bóng của ngày xưa nữa. Quần là thẳng nếp, áo sơ mi
trắng cổ cồn, chìa khóa ô tô móc bên sườn, má phúng phính như
chuẩn bị thi bé khỏe, bé ngoan.

Và tất cả đều có vẻ khó chịu với cái quần bò xước mà mình

đang mặc. Nó khiến cho đội hình hoàn hảo bỗng dưng có một vết
xước rất gai mắt.

Nghe “góp ý” xong, định nhếch mép cười, nụ cười thật ngạo mạn,

bảo với nó:

- Tại sao tao phải giống chúng mày? Quần bò xước là sở thích

của tao, mỗi khi mặc nó tao thấy tao đẹp và thoải mái hơn. Mày
thấy không phù hợp, đó là quyền của mày nhưng đừng bao giờ bắt
tao phải giống y như mày!

Nghĩ thế thôi, nhưng sau đó lại im lặng, vì biết quanh đây ai

cũng vừa thích khác người lại vừa sợ mình không được giống mọi
người lắm.

Mài mòn cá tính, sợ sự khác biệt, thích hòa tan vào đám đông

đến nỗi mặc cái quần mình thích cũng sợ. Nếu bạn thích, bạn hãy
là con cừu thứ 1001 trong đám 1000 con cừu đang tung tăng trên
đồng cỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.