NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 10

Vừa nghe đến tiền thuê nhà, Trương Thắng lập tức ỉu xìu. Hai người

không có kinh nghiệm kinh doanh, nóng lên liền chạy đến mở quán ăn nhỏ
đằng sau viện y học. Học sinh ở đây cũng không ít, có thể ăn đơn giản là
mỳ xào hoặc khoai tây chiên. Nếu có trận bóng nào thì mới náo nhiệt một
chút. Các sinh viên ngồi ở đây cho tới khi trận bóng chấm dứt, mỗi người
cũng ăn được một tô mỳ.

Một nhà trọ với ba phòng ngủ, một phòng khách, tiền thuê nhà là hai

ngàn, đầu bếp một ngàn hai, hai nhân viên phục vụ mỗi người năm trăm.
Khai trương nửa năm rồi, mỗi tháng quyết toán lại thì miễn cưỡng cũng chỉ
trả đủ cho hai người phục vụ.

Ở chỗ này mà mở tiệm ăn thì như thế nào mới kiếm được tiền. Nghĩ

tới tình cảnh túng quẫn trước mắt, hai người đều là vẻ mặt u sầu.

Quách mập trầm mặc một lúc lâu rồi mới nói:

- Thắng Tử, kỳ thật thì tôi luôn hạch toán, quán ăn nhỏ này của chúng

ta xác định là không thể kiếm được tiền. Nghe nói viện Y học cuối năm nay
sẽ mở viện thứ hai, một đám sinh viên sẽ được điều qua bên đó. Khi đó thì
lại càng không xong.

Trương Thắng thở dài:

- Anh Quách, hai ta có chuyện gì thì cứ nói thẳng. Anh có dự định gì?

Quách mập vẻ mặt đau khổ, lắc đầu:

- Hai chúng ta là người không có đầu óc. Lúc trước nghe người ta nói

thì liền nghe ngay. Khi dính trên tay rồi có muốn bỏ cũng không được. Tôi
vừa nghĩ tới thì lòng như lửa đốt. Hai chúng ta dán quảng cáo ngoài cửa
hàng nhưng lại bán không được. Người ta buôn bán đều có hầu tinh cả, đều
phái người ngồi xổm trong nhà chúng ta tính xem số khách hàng bao nhiêu,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.