NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 12

Các người nếu muốn đi thì cứ chiếu theo hợp đồng, trả tiền thuê nhà. Tôi
không nói hai lời, các người có thể ngừng kinh doanh.

Chủ cho thuê nhà là Diệp Tri Thu, năm nay ba mươi lăm tuổi. Không

cao lắm, vóc dáng gầy, tóc thưa thớt, chỉ có mấy cọng dài ra lơ thơ phủ lên
cái lớp da mà nhìn chẳng ra là da đầu. Y uống một ngụm rượu, ngoạm một
miếng thức ăn, khá là hăng hái, cũng mặc kệ hai người kia nói đáng thương
như thế nào.

Quách mập nóng nảy, tức giận nói:

- Anh Diệp, anh nói như vậy là không được. Anh em tôi nửa năm nay

là thay anh làm công đấy? Chúng tôi còn có vợ con phải nuôi, còn nhà này
vẫn là của anh, anh có gì tổn thất chứ? Làm người không thể tuyệt tình như
vậy.

Diệp Tri Thu dằn chiếc đũa xuống, cười lạnh một tiếng, nói:

- Hai vị, tôi cũng không bức hai người. Chúng ta làm hợp đồng giấy

trắng mực đen đàng hoàng. Các người nếu muốn ngừng kinh doanh thì tôi
cũng không xen vào. Tuy nhiên, tiền thuê nhà phải trả đủ, bằng không thì
chính là trái với hợp đồng, phải bồi thường cho tôi mười ngàn đồng. Đây là
điều chúng ta đã thỏa thuận trước.

Quách mập tức giận, thở hổn hển nói:

- Nào có người như vậy chứ? Không ngờ anh lại bắt chúng tôi bồi

thường tiền hai năm. Như vậy là làm không công cho anh rồi. Tôi không
làm nữa nhưng cũng phải trả tiền cho anh. Thiên hạ nào có đạo lý như vậy?
Anh đây là bức người đấy.

Trương Thắng không nói chuyện. Hắn ở một bên thờ ơ lạnh nhạt. Bọn

họ chỉ muốn tận khả năng khuyên gã thanh lý hợp đồng, nhưng lời nói của
chủ nhà khiến lòng hắn trầm xuống. Chủ cho thuê nhà này, không phải là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.