NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 171

- Anh Trương, anh không cần khuyên tôi. Đạo lý đó tôi hiểu được. Tôi

hôm nay đến thăm anh ấy, kỳ thật cũng chẳng phải hy vọng gì. Cha mẹ, chị
của anh ấy trước kia khá nhiệt tình. Tôi cũng không hiểu tại sao bọn họ lại
nói như vậy.

Trương Thắng an ủi nói:

- Vậy là được rồi. Đừng thương tâm nữa. Bất luận chuyện gì cũng có

tính hai mặt. Mạch Hiểu Tề phạm tội bị bắt, cả nhà họ liền giận lây sang cô.
Quả thật là xui xẻo mà. Nhưng cô hãy nghĩ ngược lại, cô hẳn là nên vui lên.

Sao? Trịnh Tiểu Lộ mở to đôi mắt nhìn hắn, không hiểu ra sao cả.

Trương Thắng nói:

- Cô xem, nếu như không có việc này phát sinh thì như thế nào? Cô

nếu như gả vào nhà đó, lại gặp một bà mẹ chồng điêu ngoa, một bà chị
chồng không biết nói đạo lý, cô cả đời phải chịu oan ức sao? Nói sau, nếu
cô trở thành vợ của anh ta, anh ta phạm tội bị bắt thì khi đó cô phải làm sao
bây giờ? Lúc đó sẽ khóc không ra nước mắt đâu.

Trịnh Tiểu Lộ trên mặt nước mắt vẫn còn chưa khô thì lại bị hắn đùa

thành mỉm cười, nhưng cô nhịn được, sẵng giọng:

- Anh đấy, chuyện gì mà qua miệng anh xấu cũng thành tốt. Tôi thì

không sao, nhưng phiền anh phải theo giúp tôi một chuyến này. Chúng ta
trở về đi.

- Như vậy là được rồi. Tôi trong ấn tượng của Trịnh Tiểu Lộ là luôn

luôn tích cực lạc quan mà.

Trương Thắng đùa với cô, hai người lại sóng vai nhau trở về cổng

chính nhà giam, chuẩn bị lấy xe ra về. Lúc này chỉ nghe bên trong cánh cửa
truyền đến giọng một người phụ nữ đang gào rú:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.