NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 18

Trương Thắng thấy tình hình này, trong lòng vừa động, biết cơ hội của

mình tới rồi. Hắn không cầu ngọa nhân, chỉ hy vọng có thể thoát khỏi quán
cơm này. Lúc này Quách mập vừa tỉnh, không thể động đến gã được.
Trương Thắng liền nhặt cái túi da của Thôi Tri Diễm và văn kiện bị rơi trên
mặt đất, muốn hòa hoãn lại một chút quan hệ đang khẩn trương, sau đó sẽ
dùng bệnh của Quách mập làm lý do. Tiểu nhân vật bất kể tri thức, kiến
thức, địa vị hay số lượng vẫn có thể nằm trong số thế yếu, nhưng cũng có
tiểu nhân vật lợi dụng được trí tuệ của mình mà thoát ra khỏi khốn cục.

Khi hắn nhét văn kiện vào trong túi xách, thì nhìn thấy trên văn kiện

viết “Báo cáo dự án thành lập sản nghiệp khu kinh tế mới và khu kỹ thuật
cao cấp – hiện đại Kiều Tây”. Đại sự của chính phủ với Trương Thắng
chẳng có quan hệ gì nên hắn cũng chẳng để trong lòng, trực tiếp nhét văn
kiện vào trong, sau đó đưa lại cái túi cho Thôi Tri Diễm. Thôi Tri Diễm hừ
lạnh một tiếng rồi giật lấy.

Trương Thắng ổn định cảm xúc một chút rồi cười nói với Thôi Tri

Diễm:

- Chánh văn phòng Thôi, cô cũng thấy đấy, cả hai đứa tôi đều là công

nhân thất nghiệp, cuộc sống vốn đã khó khăn, nay lại chẳng buôn bán được.
Anh ấy có bệnh tim nghiêm trọng, chúng tôi thật là bị tra tấn đến điên rồi.

Thôi Tri Diễm cau mày nhìn quán ăn, thấy quán lạnh tanh. Lúc này

không có khách đến, ngoại trừ đầu bếp và nhân viên phục vụ thì chẳng thấy
ai, thì lạnh lùng nói:

- Buôn bán thì phải chấp nhận rủi ro. Bộ dạng của mấy người như vậy

thì tôi khó mà nói chuyện với mọi người. Tôi còn có việc phải đến UBND
thành phố, không tốn thời gian với mấy người nữa.

Trương Thắng nghe trong lời nói của cô có ý buông lỏng thì lập tức

rèn sắt khi còn nóng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.