NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 187

Thấy người mở cửa là Trương Thắng, Trịnh Tiểu Lộ hít mũi một cái,

ngại ngùng cười:

- Anh Trương, nhà anh thật khó tìm. Tôi hỏi thăm anh Bạch mới tìm

được. Nhưng tôi là dân mù đường. Vừa nãy lại đi nhầm nhà bên cạnh.

Cô một hơi bò lên đến tầng năm, hô hấp còn chưa kịp điều chỉnh.

Trương Thắng ngạc nhiên một lát rồi mới giật mình tỉnh lại:

- Mau vào nhà đi. Sao cô lại đến đây?

Trương Thắng từ trong tay cô tiếp nhận bình nước, rồi dẫn Tiểu Lộ

vào nhà. Trịnh Tiểu Lộ đóng cửa phòng lại, thấy ba mẹ của hắn đang nhìn
cô thì cười ngọt ngào chào hỏi:

- Cháu chào hai bác. Chúc hai bác năm mới vui vẻ. Cháu tên là Tiểu

Lộ, là đồng nghiệp trước đây của anh Trương.

A! Hai ông bà lập tức bừng tỉnh. Khó trách đứa con lại cao hứng như

vậy. Chậc chậc, sự thật là vì cô gái này. Cô ấy thật là xinh đẹp.

- Ồ, mau vào nhà đi. Không cần đổi giày đâu.

Mẹ của Trương Thắng mừng rỡ, liền đưa tay ra. Nhưng tay bà toàn là

nhân bánh nên không tiện tiến lên ngăn trở. Trịnh Tiểu Lộ vẫn thay đôi giày
bằng đôi dép lê.

Cha mẹ Trương Thắng nhìn thấy cô thanh tú như vậy, giọng nói lại

nhu thuận thì hài lòng vô cùng. Đây là lần đầu tiên cô tới nhà, lại liên tưởng
biểu hiện vừa rồi của Trương Thắng, xem như xác nhận thân phận của hai
người, trong lòng nhất thời vui như hoa.

Cha của Trương Thắng cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.