Trương Thắng không thích chó, anh giơ chân lên nhẹ nhàng đẩy đẩy
nó:
-Đi, đi!
Con chó mập kia lại nghĩ là anh đang đùa nó, liền cắn một miếng vào
ống quần anh. Bộ quần áo này của Trương Thắng rất đắt tiền, anh lại là loại
người tiết kiệm, nhìn thấy rất đau lòng, vội hô lên:
-Này này, đây là heo nhà ai vậy, nhanh ra bắt đi!
Một cô gái ngồi bên cạnh đang vùi đầu vào ăn há cảo, dằn từng tiếng
nói:
-Đây..là... chó.... nhà ...tôi!
Trương Thắng hơi lúng túng, lập tức nói:
-A ha ha ha… hóa ra là chó của cô a, bộ dạng thật là đáng yêu a! ha ha
ha…
Cô gái khoảng hai mươi tuổi, bộ dạng không phải là vô cùng xinh đẹp,
tuy nhiên rất có khí chất. Khuôn mặt tròn tròn đỏ giống như quả táo, làm
cho người ta có xúc động muốn hôn một cái. Ánh mắt trong veo linh động
liếc Trương Thắng một cái, đối với việc anh nói con chó của mình như thế
có chút không vui.
-Này… không giống heo, ha ha, kỳ thật một chút cũng không giống!
Trương Thắng cười khan nói.
-Hừ!
Cô gái vểnh vểnh cái miệng nhỏ nhắn, lấy từ trong túi ra một miếng
khăn giấy, chậm rãi lau miệng, đứng dậy, khuôn mặt xinh đẹp nói: