NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 442

-Tôi tốt nghiệp đã sáu, bảy năm rồi, giấy chứng nhận thường bỏ ở nhà,

không dùng đến. Nhà tôi chuyển nhà mấy lần, bây giờ chẳng biết giấy
chứng nhận đó ở đâu mất rồi.

-Như vậy à...

Sở Văn Lâu đan hai tay vào nhau, liếc nhìn Chung Khanh một cái,

trong lòng dần hiểu ra vài phần.

Chung Khanh khẩn khoản nói:

-Giám đốc, tôi có kinh nghiệm làm văn phòng, quản lí hồ sơ, xử lí

công văn, mang đến mang đi, những việc này tôi đều có thể làm được.
Ngoài ra, tôi còn có thể lái xe, bằng lái xe được bốn năm rồi. Các công ty
tư thường rất coi trọng năng lực làm việc thực tế đúng không? Anh có thể
cho tôi một tuần thử việc, xem tôi làm việc thế nào rồi hãy quyết định tuyển
dụng tôi, như vậy có được không?

Chồng cũ của Chung Khanh Dương Qua là lái xe của cục Thuế. Năm

đó mượn xe của công dạy Chung Khanh lái xe, tiện nắm bắt được tâm lí
chuộng hư vinh của cô. Bây giờ, ngoài diện mạo đẹp đẽ, bằng lái xe trở
thành một ưu điểm đáng tin cậy duy nhất.

Sở Văn lâu mỉm cười, muốn dọa cô một phen, làm cho cô tuyệt vọng

rồi lại đem lại hi vọng cho cô. Đàn bà một khi đã có tâm lí dựa dẫm, cảm
kích với đàn ông thì cơ hội tán đổ sẽ nhiều hơn rất nhiều.

Không ngờ Trương Thắng ở phía trong mở hé cửa thay quần áo, vừa

lúc đó nghe thấy tiếng nói chuyện phía bên ngoài, học lực của anh cũng
không cao, vì vậy với việc chỉ coi trọng học lực mà không trọng năng lực
khiến anh cảm thấy phản cảm. Nghe cô gái bên ngoài nói bản thân có kinh
nghiệm làm việc văn phòng lại biết lái xe nên anh rất ưng ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.