NHẤT PHẨM THIÊN KIM - Trang 176

"Từ nay về sau ta ăn mặc như vậy, vú đừng có nhận sai nữa đấy." Khó khăn
lắm Hoắc Truy Ân mới chịu đựng được tới ngày có thể mặc nam trang,
đương nhiên không muốn mặc lại nữ trang nữa.

Vú Trần nghe thế hoảng lắm, nói: "Làm thế sao được? Thiếu phu nhân mà
để bộ dạng thế này, người ngoài hiểu lầm thiếu gia mất."

Hoắc Truy Ân quay đầu hừ tiếng, trong lòng nghĩ: Hiểu lầm cái rắm, cẩu
quan vốn dĩ thích ta thế này mà. Tiết Niệm Chung hấp tấp bước tới giải
vây, nói bản thân ủng hộ việc phu nhân mặc nam trang. Vú Trần thân là kẻ
dưới, chủ tử đồng ý, bà đương nhiên cũng không tiện lắm lời.

"Phu nhân, có thể thương lượng chút được không?" Tiết Niệm Chung áp sát
thân thể của Hoắc Truy Ân, nhỏ giọng nói: "Lúc ở nhà hoặc ra ngoài một
mình ngươi mặc gì tùy ý, nhưng lúc gặp người ngoài cùng ta mặc nữ trang
vẫn tốt hơn."

Hoắc Truy Ân chẳng vui vẻ gì chuyện giả trang làm nữ nhân, tuy vậy cũng
hiểu được nguyên cớ của đề nghị này. Cẩu quan dù sao cũng là người có
thân phận, không thể tuyên cáo với thế nhân bản thân lấy nam nhân về làm
thê tử được. Khó khăn lắm mới cùng nhau tâm đầu ý hợp thế này, phát triển
cũng tốt, cẩu quan có thể vì hắn mà chốn chốn nghĩ suy, cũng bằng lòng
chịu thiệt một lần.

"Còn nữa..." Tiết Niệm Chung kề sát lỗ tai của Hoắc Truy Ân hơn: "Phu
nhân, ngươi có thể đừng gọi ta là cẩu quan được không?"

Hoắc Truy Ân nghe vậy liền sững ra. Chuyện này lần trước y đề nghị một
lần rồi, đến giờ vẫn không tìm ra được cách giải quyết. Bảo gọi là "tướng
công" hắn lại thẹn thùng, ngượng nghịu, gọi thẳng tên lại không đủ nề nếp.
"Vậy để ta nghĩ ", đại thiếu gia xoa cằm, đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.