NHẤT PHẨM THIÊN KIM - Trang 208

Thần đã sai người canh giữ cổng thành nghiêm ngặt, đoán rằng kẻ kia
không chạy ra được, nhất định sẽ ẩn náu vào nhà dân, lại biết Tiểu vương
gia đang ở đây mới cố ý tới bẩm báo, rất mong Tiểu vương gia hạ lệnh lục
soát thành".

Tiểu vương gia nghe thế lập tức vui vẻ hẳn lên. Cái nơi rách nát này rặt một
đám nhà quê, đào đâu ra chỗ dùng tới lệnh cấm võ? Kẻ duy nhất có khả
năng biết võ công thì lại không bắt được sơ hở nào, rõ ràng là đang lãng phí
thời gian! Giờ rốt cuộc cũng có tội phạm truy nã tới đây, vừa khéo để y bắt
về tranh công với phụ vương. "Được được, An hộ vệ, mau đi gọi cái tên...
cái tên tiểu huyện quan đó tới đây." Tiểu vương gia chẳng thèm lưu tâm tên
của đối phương, chỉ nhớ được đó là quan huyện của vùng này.

An hộ vệ nhận lệnh, kéo đôi chân khập khiễng mà đi. Đồng tướng quân
không khỏi thầm thắc mắc, An hộ vệ chính là cao thủ hàng đầu trong đám
hộ vệ, vì sao lại bị thương như thế? Nghi vấn vừa đề ra đã bị một câu nói
của Tiểu vương gia đẩy trở về.

"Tự hắn ngã đấy." Tiểu vương gia đời nào thèm quan tâm An hộ vệ làm
sao, y nói: "Đừng nhắc chuyện ấy nữa, mau nói cho bản vương biết ngươi
đang truy bắt kẻ nào, có quan trọng không? Có đủ sức nặng không?".

Đồng tướng quân không dám cãi lời, báo cáo đúng tình hình thực tế, lòng
lại vẫn vướng bận về vết thương của An hộ vệ.

Lại nói về Tiết Niệm Chung và Hoắc Truy Ân, đang lúc hưởng thụ thế giới
ngọt ngào của hai người thì lại đột nhiên bị cắt ngang. An hộ vệ dẫn người
đi trong nỗi áy náy khôn cùng, Hoắc Truy Ân chỉ có thể trơ mắt nhìn theo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.