NHẤT PHẨM THIÊN KIM - Trang 237

được nhiều như thế, lại chờ hơn một canh giờ nữa trôi qua, liền lợi dụng
bóng đêm lẻn ra khỏi cửa.

Nhà lao của huyện Cùng trên cơ bản để hoang không dùng đến, thường
ngày chẳng hề có người thăm hỏi. Hoắc Truy Ân cũng không biết nó ở chỗ
nào, cứ nghĩ còn phải tốn công tốn sức đi tìm, chẳng ngờ lại có cả một đám
người canh gác xung quanh nhà lao, có muốn không phát hiện cũng không
được, quả nhiên là "phải tăng cường canh gác" đúng như lời lão Chung đã
nói.

Đội ngũ của An Quảng Chính được huấn luyện đàng hoàng, cố thủ ở bên
ngoài, Tiết Niệm Chung cùng những bộ hạ khác canh gác cạnh Lạc Cạnh
Thiên. Nhìn thì có vẻ chẳng hề sơ hở, thế nhưng đối với Hoắc Truy Ân mà
nói lại không phải là chuyện khó. Người có võ công cao nhất trong đám
này là An Quảng Chính, hắn có thể xử lý trong vòng mười chiêu, đám lâu
la tôm tép còn lại càng không cần nhắc đến, hơn nữa nhân số cũng không
coi là nhiều.

Sau khi so sánh, cân nhắc một hồi, Hoắc Truy Ân quyết định xông vào, thời
gian cũng không cho phép hắn bày mưu tính kế. Nghĩ xong hắn liền hành
động, vỏ kiếm tuột khỏi tay, lao thẳng về phía một tên hộ vệ, chỉ nghe thấy
một tiếng kêu thảm thiết vang lên, tên hộ vệ kia bay ra xa mấy thước, hôn
mê bất tỉnh. An Quảng Chính thét to một tiếng: "Người tới là ai?", chúng
hộ vệ nhất tề rút bội đao ra.

Hoắc Truy Ân ra tay nhanh chóng, trong lúc mọi người còn đang hoảng
hốt, chưa hoàn hồn lại, hắn lại xuất kiếm lần hai, một kiếm đâm vào huyệt
đạo của một tên hộ vệ, khiến gã không tài nào nhúc nhích, lại bổ thêm một
chưởng về phía một tên hộ vệ khác, khiến gã ngất đi. Lúc này bảy hộ vệ chỉ
còn lại bốn người, An Quảng Chính xông lên, giơ đao chém xuống, đao nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.