NHẤT PHẨM THIÊN KIM - Trang 257

Hoắc Truy Ân sao xuống tay được, hắn cúi đầu trông thấy hai cổ tay đã bị
trầy rách da của Tiết Niệm Chung, nhất thời thấy tim đau như dao cắt. Hắn
kéo hai tay Tiết Niệm Chung, cúi đầu, nhẹ nhàng liếm lên mấy miệng vết
thương kia.

Đầu mày Tiết Niệm Chung cau lại, y nói: "Truy Ân, không sao đâu".

Hoắc Truy Ân chẳng thèm để ý tới y, lẳng lặng liếm, làm dịu đi hai cổ tay
kia, đầu lưỡi ấm áp phủ lên, vỗ về mọi vết thương. Đợi đến khi hắn dừng
lại, ngẩng đầu lên, Tiết Niệm Chung trông thấy gương mặt hắn đầy nước
mắt, cũng không khỏi đau đớn khôn cùng, lập tức tiến lại gần, hôn lên đôi
mắt hắn, men theo gương mặt ướt nhòe từ từ hôn xuống dưới, cuối cùng hai
đôi môi kề chặt lấy nhau.

Hoắc Truy Ân lẳng lặng nhận lấy nụ hôn này, thân thể dần dần dựa vào
người Tiết Niệm Chung, cuối cùng biến thành tư thế ngồi hẳn lên người
Tiết Niệm Chung. Đôi môi chậm rãi tách ra, ánh mắt hắn đầy ngập nhu
tình, vươn tay vuốt ve bên mặt bị hắn đánh cho đỏ lên của Tiết Niệm
Chung, nói: "Lão Chung, ta... ngày mai ta tìm một nữ nhân đến cho ngươi
có được không? Tốt xấu gì ngươi cũng nên để lại hậu duệ cho Tiết gia".
Lúc bản thân nói ra câu này, hắn cảm giác được rất rõ ràng trái tim mình
đang nhỏ máu.

Tiết Niệm Chung lại một phen kinh hãi, y dùng một tay nâng gáy Hoắc
Truy Ân lên, nói: "Đừng làm mất hứng", sau đó lại là một nụ hôn.

Tiết Niệm Chung chân tay đều đã bị còng lại, khó có thể cử động gì nhiều
nên tất cả đều dựa vào Hoắc Truy Ân chủ động. Đại thiếu gia tay chân
nhanh nhẹn gỡ dây lưng và cởi quần của đối phương ra, do trước ngực y có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.