NHẤT PHẨM THIÊN KIM - Trang 60

Tiết Niệm Chung vẻ mặt hiền hòa, hỏi: "Phu nhân có gì căn dặn?"

Hoắc Truy Ân cũng lười quanh co lòng vòng, hỏi luôn: "Ngươi có thầm
thương trộm nhớ ai ?"

"Hả?" Tiết Niệm Chung lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, lắc đầu chẳng hiểu ra sao.

"Không có cũng không sao", Hoắc Truy Ân tiếp tục nói: "Ngày mai ngươi
gọi bà mối tới đây, bảo bà ta tìm cho ngươi một tiểu thiếp".

"Cái gì?" Tiết Niệm Chung kích động đến độ bật ngay người dậy, vội vàng
hỏi: "Phu nhân, nàng có ý gì?"

"Chính lời sao ý vậy, tiền biếu ta chi, ngươi không cần phiền não vì vấn đề
gì hết." Hắn hoàn toàn không trông cậy gì vào việc cẩu quan nghèo kiết xác
có thể chi được tiền ra.

Ai ngờ sắc mặt Tiết Niệm Chung lại sa sầm xuống, giận dữ nói: "Phu nhân,
nàng coi Tiết Niệm Chung ta là hạng người gì?!"

Có thể là hạng người gì chứ? Hoắc Truy Ân khẽ hừ tiếng, không phải chính
là ngọn nguồn bi kịch cho đời hắn sao, còn có thể là người thế nào nữa?

"Tiết Niệm Chung ta tuy chẳng phải bậc thánh hiền, thế nhưng cũng tuyệt
đối không phải hạng đứng núi này trông núi nọ!" Tiết Niệm Chung nện bàn
cái, chiếc bàn lớn chạm trổ hoa văn liền rung lên, khí thế ấy khiến Hoắc
Truy Ân khỏi chớp mắt "Ta nếu lấy nàng, vậy đời này kiếp này chỉ có thê
tử là nàng, tuyệt đối không phụ phu nhân!"

Hoắc Truy Ân nghe mà trợn mắt há mồm, lúc lâu sau vẫn không thốt được
nên lời. Nếu bản thân là phận nhi nữ, chỉ sợ bị những lời vang dội hùng hồn
ấy làm cho cảm động đến độ lệ nóng tràn mi, cảm tạ ông trời tìm giúp cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.