NHỆN TUYẾT - Trang 23

T

CHƯƠNG 4: ARIANWEN (1)

háng Mười Một. Không như mọi năm, những
ngày lặng gió của mùa thu năm nay dường như
kéo dài bất tận. Gwyn phải chờ ngọn gió đến ba
tuần lễ. Đó là một ngày cuối tháng với những
bông tuyết đầu tiên rơi trên núi.

Trong uốt thời gian đó, dù lúc nào cũng nghĩ đến những câu
nói của bà nội, Gwyn vẫn không thể nào hỏi được về chuyện
tổ tiên của cậu. Từ sau sinh nhat của mình, không khí trong
gia đình cậu trở nên trầm lặng. Cha cậu xa cách và lặng lẽ.
Mẹ cậu thì luôn lo lắng, đến nỗi ngay khi chỉ có hai người với
nhau, cậu cũng chỉ có thể bàn bạc linh tinh về những chuyện
nông trại, thời tiết, chuyện trường lớp... với bà.

Tuy nhiên, vào mội buổi sáng và mỗi buổi tối, Gwyn luôn mở
tủ và lấy chiếc khăn choàng màu vàng ra. Rồi cậu đứng bên
cửa sổ, tay mân mê lớp len êm mượt, mắt dõi theo những
đỉnh núi trần trụi phủ đầy tuyết trắng. Và cậu nghĩ về chị
Bethan.

Rồi một ngày Chủ Nhật, ngọn gió đến, lặng lẽ đến nỗi ban
đầu bạn khó lòng nhận ra sự hiện diện của nó. Tuy nhiên,
ngay sau bữa cơm trưa, những nhánh cây khô đã bay tứ tung
khắp nơi, cửa nhà kho đập ầm ầm, và tiếng gió hú trong ống
khói lớn đến nỗi con chó nhà cậu sợ hãi tránh xa lò sưởi.

Gwyn biết đã đến lúc. Cậu hỏi mẹ:

- Tổ tiên của con là ai vậy mẹ?

Họ đang đứng bên bồn rửa. Gwyn phụ mẹ lau khô đĩa, trong
khi bà vân đang ngập tay trong nước xà bông. Bà nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.