NHỊ ĐỘ MAI - Trang 81

tối linh-từ: Đền rất thiêng.
Kể năm, ba bốn trăm thừa đã lâu: Kể từ đời Hán đến đời Đường.
Nữ-đồng, võ-sĩ: Trẻ gái và lính võ,
bảo-kiếm, một bên tỳ-bà: Bảo kiếm : Gươm báu ; tỳ-bà : Đàn.
tiểu-man: Mán nhỏ, tiếng gọi khinh-bỉ, đây chỉ vào vua Phiên.
Công-tào: Quan hầu, bộ-hạ.
hiền-nhân: người hiền.
Nặng bề sơn-hải nhẹ thân yêu-kiều: Sơn-hải : lời thề non hẹn biển ; yêu-
kiều : Nói về thân gái mềm-mại tươi-đẹp.
phu-phụ đoàn viên: Vợ chồng sum họp vuông tròn.
nữ-sứ: Sứ-giả đàn-bà.
phu quí phụ vinh: Chồng sang trọng, vợ sung-sướng.
đầu hà: gieo mình xuống sông.
đại-quốc: Nước lớn, tức nước Tàu, tiếng gọi tôn.
Trung-châu: Nơi đồng bằng phồn hoa đô-hội, văn-vật, khác với nơi rừng
rú mọi rợ - thượng-du -,
bốn câu lưu đề: Thơ đề đền Chiêu Quân của Hạnh Nguyên :

Khóa mả hòa Phiên bề quốc ơn,
Tây-phang phiêu đãng ám tiêu hồn,
Hán-gia cung khuyết kim hà tại,
Độc bả tỳ-bà xuất Nhạn-môn.
Nghĩa là :
Nhảy ngựa đi hòa Phiên báo ân vua
gió Tây lay động làm tiêu-tan cả hồn-vía,
cung-điện nhà Hán nay còn đâu,
chỉ còn văng vẳng tiếng đàn tỳ-bà ngoài cửa Nhạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.