NHÍM THANH LỊCH - Trang 157

SUY NGHĨ SÂU SỐ 10

Ngữ pháp

Một tầng ý thức

Dẫn tới cái đẹp

Thông thường, vào buổi sáng, tôi luôn dành thời gian để nghe nhạc

trong phòng của mình. Âm nhạc đóng vai trò rất lớn trong cuộc sống của
tôi. Chính âm nhạc giúp tôi chịu đựng… vâng… thứ phải chịu đựng: chị
tôi, mẹ tôi, trường học, Achille Grand-Fernet, vv… Âm nhạc không chỉ là
một thú vui cho tai giống như ẩm thực cho miệng hay hội hoạ cho mắt. Nếu
tôi bật nhạc vào buổi sáng, đó không phải là chuyện quá độc đáo: bởi vì
điều đó đem lại âm điệu cho cả ngày. Rất đơn giản nhưng đồng thời cũng
hơi phức tạp khi phải giải thích: tôi cho rằng chúng ta có thể lựa chọn tâm
trạng của mình, bởi vì ý thức của chúng ta có nhiều tầng và chúng ta có
phương tiện để tiếp cận nó. Ví dụ, để viết ra một suy nghĩ sâu, tôi cần đặt
mình trong một tầng rất đặc biệt, nếu không ý nghĩ và từ ngữ không xuất
hiện. Tôi cần quên đi bản thân và đồng thời cực kỳ tập trung. Nhưng đó
không phải là việc của “ý chí”, đó là một cơ chế mà người ta có thể cho vận
hành hoặc không, giống như để gãi mũi hay nhào lộn về phía sau. Và để
vận hành cơ chế đó, không có gì tốt hơn một đoạn nhạc. Ví dụ, để thư giãn,
tôi nghe bản nhạc nào đó khiến tôi đạt tới một kiểu tâm trạng xa xôi, nơi
các sự vật thực sự không thể tới được, nơi tôi nhìn chúng như đang xem
một bộ phim: đó là tầng ý thức “tách biệt”. Nói chung, để đạt được tầng đó,
cần nghe nhạc jazz, hoặc hiệu quả hơn về mặt thời gian nhưng lâu có tác
dụng hơn, là nhạc của Dire Straits (mp3 muôn năm).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.