NHÍM THANH LỊCH - Trang 158

Sáng nay, tôi nghe nhạc của Glenn Miller trước khi đi học. Sự thực là

thời gian nghe nhạc không lâu. Khi chuyện xảy ra, tôi đánh mất hoàn toàn
sự tách biệt của mình. Đó là trong giờ học tiếng Pháp với cô Maigre

[18]

(cô

là một từ trái nghĩa sống, vì cô có đầy ngấn mỡ). Hơn thế nữa, cô ấy còn
mặc đồ màu hồng. Tôi rất thích màu hồng, tôi thấy màu hồng bị đối xử thật
bất công, người ta luôn cho rằng đó là màu của trẻ con hay của những cô
gái trang điểm loè loẹt, trong khi màu hồng là một màu rất tinh tế và nhẹ
nhàng, hay xuất hiện trong thơ Nhật bản. Nhưng màu hồng và cô Maigre
hơi giống như món mứt và lũ lợn. Tóm lại, sáng nay, tôi có tiết tiếng Pháp
với cô ấy. Với bản thân tôi, đó đã là một công việc lao dịch. Tiếng Pháp với
cô Maigre có thể được tóm tắt như một chuỗi dài bài tập kỹ thuật, cho dù
đó là tiết ngữ pháp hay tiết tập đọc. Với cô ấy, có thể nói rằng một bài văn
đã được viết để người ta có thể nhận ra các nhân vật, người kể, địa điểm,
những tình huống bất ngờ, thời gian xảy ra câu chuyện, vv… Tôi nghĩ rằng
trong đầu cô ấy chưa bao giờ có ý nghĩ rằng một bài văn được viết trước
hết để đọc và gây cảm xúc với độc giả. Các bạn hãy tưởng tượng rằng cô ấy
chưa bao giờ đặt ra cho chúng tôi câu hỏi: “Các em có thích bài văn
này/cuốn sách này không?” Thế nhưng đó là câu hỏi duy nhất khiến cho
việc nghiên cứu các quan điểm kể chuyện hay cách xây dựng câu chuyện
trở nên có ý nghĩa. Chưa nói đến chuyện, theo tôi, đầu óc của học sinh
trung học cơ sở cởi mở hơn đối với văn học so với đầu óc của học sinh
trung học phổ thông hay sinh viên đại học. Lời giải thích của tôi là: ở tuổi
của chúng tôi, chỉ cần nói với chúng tôi về những thứ liên quan đến đam
mê và đúng sở thích (vấn đề tình yêu, nổi loạn, thích cái mới, vv…), người
ta chắc chắn đạt được mục đích. Thầy Lermit, thầy giáo dạy sử của chúng
tôi, đã biết thu hút chúng tôi trong hai tiết bằng cách cho chúng tôi xem ảnh
của những người bị cắt bàn tay hay cắt môi theo luật kinh Coran vì họ đã
ăn cắp hay hút thuốc. Tuy nhiên, ông ấy không làm điều đó kiểu như trong
phim đầy cảnh máu me. Thật kinh hãi và tất cả chúng tôi đều chăm chú
lắng nghe bài giảng sau đó, bài giảng chỉ phê phán những hành động điên
rồ của con người, chứ không chống lại Hồi giáo. Giá như cô Maigre run run

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.