NHÍM THANH LỊCH - Trang 33

tĩnh. Không, tôi nghĩ đến cái đẹp trên thế giới, đến cái có thể nâng chúng ta
lên trong sự vận động của cuộc sống. Do đó, Nhật ký về sự vận động của
thế giới
sẽ được dành để nói về sự vận động của con người, của các vật thể,
thậm chí, nếu thực sự không có gì để nói, vận động của các sự vật, và tìm
thấy ở đó một thứ gì đó đủ tính thẩm mỹ để đem lại giá trị cho cuộc sống.
Những vận động của sự duyên dáng, của cái đẹp, của sự hài hòa, của sức
mạnh. Nếu tìm thấy, có lẽ tôi sẽ xem xét lại các lựa chọn: nếu tôi tìm thấy
một sự vận động đẹp của các vật thể, thay vì một ý tưởng đẹp cho trí óc, có
lẽ lúc đó tôi sẽ nghĩ rằng cuộc đời đáng để sống.

Thực ra, tôi có ý tưởng về một cuốn nhật ký kép (một cuốn cho trí óc,

một cuốn cho thân thể) từ hôm qua, vì lúc đó bố tôi đang xem một trận đấu
bóng bầu dục trên tivi. Cho đến bây giờ, trong những lúc đó, tôi vẫn thường
hay nhìn bố. Tôi thích nhìn bố khi bố xắn tay áo, bỏ giày và khi bố đã ngồi
thoải mái trên chiếc ghế dài, với một cốc bia và một chiếc xúc xích, vừa
xem trận đấu bóng vừa kêu to: “Hãy xem tôi cũng biết sống như một con
người bình thường này”. Bề ngoài, ông không thể nghĩ rằng một khuôn
mẫu (Ông Bộ trưởng rất nghiêm nghị) cộng với một khuôn mẫu khác
(người đàn ông tốt bụng và thích bia tươi) sẽ tạo thành khuôn mẫu quyền
lực 2. Tóm lại, hôm thứ Bảy, bố tôi sẽ về sớm hơn mọi ngày, quẳng chiếc
cặp muốn rơi vào đâu thì rơi, bỏ giày, xắn tay áo, rót một cốc bia trong nhà
bếp và ngồi phịch xuống trước tivi, rồi bảo tôi: “Con yêu, lấy hộ bố một cái
xúc xích đi, bố không muốn bỏ lỡ haka”. Về chuyện bỏ lỡ haka, thực ra tôi
có thoải mái thời gian để cắt xúc xích thành từng khoanh và mang ra cho
bố, nhưng trên tivi vẫn đang là chương trình quảng cáo. Mẹ tôi ngồi vắt vẻo
trên một tay vịn đầu ghế để tỏ thái độ phản đối lại sự việc (trong gia đình
khuôn mẫu, tôi yêu cầu có con ếch-trí-thức-cánh-tả), và quấy rầy bố bằng
chuyện phức tạp liên quan đến bữa ăn tối để dàn hòa cặp vợ chồng đang
giận nhau. Khi người ta biết rõ sự tinh tế về mặt tâm lý của mẹ, thì sẽ thấy
thật buồn cười. Tóm lại, tôi đã mang tâm lý của mẹ, thì sẽ thấy thật buồn
cười. Tóm lại, tôi đã mang xúc xích cho bố và, vì tôi biết rằng chị Colombe
đang nghe loại nhạc được cho là tiên phong sáng suốt của quận 5 trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.