NHO GIÁO - Trang 611

PHỤ LỤC


Trước khi tái bản bộ Nho giáo, có nhiều người bàn với tôi rằng nên đem in
thêm vào sách ấy những bài của tôi đã thảo luận với ông Phan Khôi, chủ
bút báo Phụ nữ tân văn ở Sài Gòn vào quãng năm 1930, để độc giả biết các
ý nghĩa đã bàn ở trong những bài ấy. Từ khi sách Nho giáo xuất bản, đã có
nhiều người phê bình, song người thì hiểu lẫn đạo của thánh hiền với sự
thực hành sai lầm của người đời, rồi cho là ta đang ở vào lúc cần phải theo
đuổi Tây học mà lại đem cái đạo lý của Á Đông ra mà nói là vô ích; người
thì nghĩ rằng khi những người đã đỗ ông Nghè, ông Cử, không ai có thể nói
đến Nho giáo được. Những người ấy thường hay dùng những lời nói nặng
nề mà bẻ bắt những điều vụn vặt không có ích gì cho sự học và cho đạo lý,
cho nên không có thể cùng với những người ấy mà đàm luận được.
Duy có ông Phan Khôi cũng là một người cựu học mà lại khuynh hướng về
tân học. Ông rất hay bàn về việc bỏ cũ theo mới. Khi ông đọc xong quyển
đầu sách Nho giáo, ông viết một bài nói những chỗ mà ông cho là dở trong
đạo của Khổng, Mạnh. Tôi có quen ông Phan Khôi và lại thấy lời lẽ của
ông có vẻ thanh nhã và thành thực, tôi sợ để im như vậy thì một người lầm
lại làm bao nhiêu người lầm theo, cho nên tôi mới viết mấy bài thảo luận
sau này để phân giải lẽ phải, trái với ông.
Nay nhân dịp tái bản sách Nho giáo, tôi xin vui lòng đem nguyên văn in
thêm những bài ấy ở mục Phụ Lục để độc giả chư quân tử xem cho biết.

TRẦN TRỌNG KIM

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.