NHƯ CÕI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 131

Judith McNaugh

Như cõi thiên đường

Chương 15

“Cô dừng lại và ngắm nghía một cách suy mê nhưng bông hoa và qúy ông
trẻ hộ tống cô đã giới thiệu chúng ta với nhau.’
“Tôi hiểu,” nàng lặp lại, liếc nhìn anh ta thật nhanh. “Cô có quan tâm muốn
biết chúng ta thảo luận ngày hôm đó và ngày hôm sau khi tôi hộ tống cô trở
lại công viên không?” Sự tò mò và bối rối tranh giành nhau và rồi sự tò mò
đã chiến thắng.
“Có, tôi muốn.”
“Đó là về câu cá.”
“Câu câu cá?” Elizabeth há hốc miệng vì kinh ngạc. Anh ta gật đầu. “Chỉ
trong vòng mấy phút sau khi được giới thiệu tôi đã lưu ý rằng tôi không
đến London để tham gia mùa lễ hội, khi cô thắc mắc, tôi nói tôi đang trên
đường đến Scoltland để câu cá và sẽ rời khỏi London vào ngày mai.”
Một cảm giác tồi tệ báo trước một điềm gở bao lấy Elizabeth khi có điều gì
đó động đậy trong ký ức của nàng. “Chúng ta đã có một cuộc nói chuyện
thú vị,” anh ta tiếp tục. “Cô đã nói một cách hăng say về một con cá hồi đặc
biệt thách thức cô một lần bắt được.”
Mặt của Elizabeth càng ngày càng đỏ ửng hơn khi anh ta tiếp tục, “chúng ta
gần như quên hết thời gian và anh bạn hộ tống tội nghiệp của cô khi chúng
ta chia sẻ với nhau những câu chuyện về câu cá.”
Anh ta im lặng, chờ đợi, và khi Elizabeth không thể chịu đựng sự im lặng
đày đoạ này thêm nữa, nàng nói vẻ bứt rứt, “còn nữa không?”
“Một chút. Tôi đã không đi Scoltland ngày hôm sau và thay vì vậy tôi đến
thăm cô. Cô đã bỏ rơi nửa tá những người theo đuổi đến để hộ tống cô đến
một số vũ hội vui vẻ và thay vì vậy đã chọn một cuộc đi chơi ngẫu hứng
với tôi ở công viên.”
Elizabeth nuốt nghẹn một cách khó khăn, không thể nhìn vào mắt anh ta.
“Cô có muốn biết chúng ta nói gì vào ngày hôm đó không?”. “Không, tôi
không nghĩ vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.