NHƯ CÕI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 195

Judith McNaugh

Như cõi thiên đường

Chương 23

“Mặc dù vậy, anh đã không làm,” nàng nhắc chàng, nâng khẩu súng lên và
nhắm vào nhánh cây.
“Điều gì làm cô chắc chắn như vậy?”
“Anh đừng nói với tôi là bản thân anh không tin là việc giết một người nào
đó là không hợp đấy nhé.” Nàng nâng khẩu súng lên, nhắm và bắn, hoàn
toàn trượt mục tiêu. “Tôi có trí nhớ rất tốt.” Nàng nói.
Nàng nâng một khẩu súng khác lên. “Tôi ngạc nhiên khi nghe điều đó,”
chàng dài giọng, rồi quay lại phía mục tiêu.
Elizabeth nhắm bắn vào đoạn cuối của nhánh cây và cười vui sướng. “Tôi
bắn được nó rồi. Vậy là anh bắn được ba còn tôi được một.”
“Tôi bắn được sáu.” chàng chữa lại.
“Trong trường hợp đó, tôi sẽ bắt kịp đó, hãy cẩn thận.” Chàng đưa súng cho
nàng và Elizabeth nheo mắt nhắm bắn cẩn thận.
“Tại sao cô lại huỷ hôn?” nàng giật nảy mình ngạc nhiên, cố gắng tự chủ
nói giọng chế nhạo: “Tử tước Mondevale là người tương đối cao thượng
không thèm quan tâm đến những lời bàn tán về việc vị hôn thê của anh ta
nhảy cẫng lên vì vui mừng với anh ở trong nhà gỗ trong rừng và trong nhà
kính.” Nàng nổ súng và bắn trượt.
“Trong mùa lễ hội đó còn bao nhiêu đối thủ?” chàng hỏi tiếp.
Nàng hiểu là chàng muốn ám chỉ là có bao nhiêu người lại cầu hôn nàng và
rõ ràng niềm kiêu hãnh không cho phép nàng nói là không có cũng như
không cho phép nàng nói qúa nhiều về chuyện đó. “à” nàng nói cố gắng
không để lộ sự ghê tưởm khi nghĩ đến người theo đuổi béo ụ với một nhà
đầy thiên sứ của nàng. Chàng đang đưa khẩu súng lên khi nàng nói. “Ngài
Francis Belhaven là một.”
Thay vì bắn ngay lập tức như chàng thường làm trước đây, chàng có vẻ như
ngắm bắn quá lâu. “Belhaven là một ông già,” chàng nói, súng nổ và một
nhánh cây gẫy xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.