NHƯ CÕI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 213

ánh sáng bàng bạc khi chàng khum tay lại để che ngọn lửa. Nàng mỉm cười
run run khi nhớ đến đoạn ký ức đó, và nàng ngẩng đầu lên hết nhìn điếu xì
gà lập lèo đến khuôn mặt Ian, tự hỏi không biết chàng có nhớ đến điều đó
như nàng không.
Đôi mắt chàng gặp mắt nàng với vẻ dò hỏi lịch sự, gõ nhẹ vào điếu xì gà và
quay lại nhìn nàng. Chàng không nhớ; nàng có thể thấy rõ điều đó. “không,
tôi không phiền gì đâu,” nàng nói, cố giấu nỗi thất vọng đằng sau nụ cười
nhợt nhạt.
Vị mục sư, người quan sát tất cả mọi thay đổi và chú ý đến nụ cười gượng
gạo của Elizabeth, ông thấy rõ là sự bối rối của Ian khi đối xử với Elizabeth
trong xuốt bữa ăn. Ông nhấc ly rượu lên môi, lén lút quan sát Elizabeth, rồi
lại quay sang Ian, người đang hút điếu xì gà.
Thái độ của Ian làm Duncan phải chú ý nó cực kỳ kỳ quặc. Phụ nữ thường
thấy ở Ian sức hấp dẫn không thể cưỡng nỗi, và như vị mục sư biết rất rõ,
Ian chưa bao giờ cảm thấy bị lương thâm thúc ép khi chấp nhận lời mời gọi
của những người đàn bà. Trong quá khứ, Ian luôn luôn đối xử với những
người đàn bà ngả vào vòng tay mình với vẻ vừa coi họ như thú tiêu khiển
vừa dịu dàng, chăm sóc. Thậm chí khi đã mất hứng thú đối với cô ta, Ian
vẫn tiếp tục đối xử với cô ta vẻ quyến rũ không bao giờ hết và lịch sự nhã
nhặn hết mức, bất kể cô ta là một cô hầu hay là con gái của một bá tước.
Từ những điều đó, Duncan thấy ngạc nhiên, thậm chí là hoài nghi không
thể hiểu nổi, khi hai giờ trước Ian vừa mới giữ Elizabeth Cameron trong
vòng tay như thể chưa bao giờ có ý định cho phép dời đi và bây giờ Ian
đang lờ Elizabeth đi. Sự thật là, không có gì đáng phê phán trong cách đối
xử của Ian đối với Elizabeth, nhưng lờ đi thì hơi lạ.
Ông tiếp tục quan sát Ian, hy vọng là nhìn thấy Ian lén lút quan sát
Elizabeth, nhưng cháu trai của ông đã lấy một cuốn sách và bắt đầu đọc
như thể nó muốn xua đuổi Elizabeth Cameron ra khỏi tâm trí hoàn toàn.
Sau khi ném một đoạn đối thoại thăm dò, vị mục sư hỏi Ian, “Năm qua mọi
thứ vẫn tốt đẹp đối với cháu phải không, ta có thể thấy là vậy?”
Ngẩng đầu lên, Ian nói với một nụ cười ngắn, “không hẳn như cháu mong
muốn, nhưng cũng đủ tốt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.