NHƯ CÕI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 300

để cứu Alex khỏi cuộc độc thoại nhàm chán với ngài Francis và những tia
nhìn láo liên của ông ta, Elizabeth quay lại nói chuyện với cô, nhưng ngài
Francis không chịu ngừng lại. Đến thời điểm mà ông ta kết thúc thì Valerie
cũng đã đến và nàng đã bị kẹt cứng. Đầy vẻ ác tâm, Valerie đã nhìn bộ mặt
tái nhợt của Elizabeth với vẻ khinh bỉ và nói “Ủa, có phải Elizabeth không.
Chúng tôi không bao giờ ngờ rằng sẽ gặp cô ở những chỗ như thế này.”
“Tôi chắc cô chẳng bao giờ nghĩ đến” Elizabeth cố nói bằng một giọng
kiềm chế, nhưng cô đã bắt đầu căng thẳng. “Thực tế là không” Georgina
nói với một giọng cười rín rít. Elizabeth bắt cảm thấy nghẹn thở, căn phòng
như chao đảo quanh nàng. Nhóm nhà Townsendes đã giống như một hòn
đảo cô lập cả buổi tối này, bây giờ mọi người bắt đầu quay trở lại để xem ai
dám đến gần họ. Điệu nhạc van đang đi đến đoạn cao trào, những tiếng nói
bắt đầu lớn hơn, mọi người bắt đầu tràn xuống từ cầu thang cách đó mấy
thước, và lời xướng ngôn không dứt chỉ có một ngữ điệu của người quản
gia là vượt trên tất cả sự hỗn loạn inh tai. “Bá tước và bá tước phu nhân
Marsant” giọng ông ta vang lên “Bá tước Norris! … ngài Wilson!... Quí cô
Millicent Montgomery!...”
Valerie và Georgina đang nhìn bộ mặt tái nhợt của nàng với vẻ thích thú, và
nói gì đó nhưng nó lọt khỏi trí óc của Elizabeth, chìm xuống bởi những
tiếng ồn trong tai nàng và những lời xướng nhịp nhàng của viên quản gia
“Ngài William Fitzhugh!... Quý ngài và Quí cô Enderly!...”
Quay lưng nàng lại với sự thù hận ngùn ngụt của Valerie và Georgina,
Elizabeth nói với một giọng thì thào mệt mỏi “Alex, mình cảm thấy không
được khoẻ” nhưng Alex không thể nghe được nàng vì ngài Francis đã bắt
đầu cái giọng đều đều của mình.
“Nam tước và nam tước phu nhân Littlefield! … Ngài Herry?? Aum!...”
Elizabeth cố gắng quay về phía bà goá, cảm giác như nàng sẽ gào lên hoặc
bất tỉnh nếu nàng không thể thoát khỏi chỗ này, chẳng buồn quan tâm là
Valerie và Georgina hay bất cứ ai khác trong phòng này sẽ biết là nàng đã
chạy trốn bởi sự nhục nhã của bản thân. “Cháu phải đi đây” nàng nói với bà
góa.
“Bá tước Titchley!.... Bá tước và bá tước phu nhân Rindell!...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.