phi ngựa ra đường và bắn vào Thornton xuyên qua cửa sổ.
"Hai ngày sau đấy, anh trai bà đã kể về việc anh bà đã làm với những người
bạn thân ở Knightbridge. Anh ta cho rằng Thornton đã hủy hoại bà và anh
ta, và rằng anh ta sẽ chết trước khi Thornton có thể trốn thoát khỏi việc ấy.
Theo lời một người giữ ngựa của Thornton thì ngay chính cái đêm ấy, anh
trai bà đã phi ngựa ra từ trong bóng tối và tiến gần Thornton trên quãng
đường đi London. Lần này thì anh trai bà bắn trúng vai Thornton. Thornton
đấm trả lại nhưng anh trai bà đã phi ngựa bỏ chạy. Vì Thornton không thể
xuyên qua cánh rừng với xe ngựa của ông ta để đuổi theo anh trai bà nên
anh bà chạy trốn thành công. Tuy nhiên, ngày sau đấy, sau khi rời khỏi câu
lạc bộ, anh trai bà đột nhiên biến mất. Anh ta để lại toàn bộ mọi thứ trong
phòng như bà đã nói. Quần áo anh ta, mọi đồ dùng cá nhân, tất cả mọi thứ.
Tất cả những điều đó có nói với bà điều gì không hả quý bà Cameron?"Ông
ta bất ngờ hỏi
Elizabeth kìm nén lần nữa để ngăn bản thân nàng nghĩ xa hơn cái điều mà
nàng đã biết.” Điều đó nói là Robert đã bị ám ảnh về việc trả thù cho tôi và
cách xử sự của anh ấy chính xác thì – thì không được thẳng thắn cho lắm.”
“Đã bao giờ Thornton đề cập chuyện này với bà chưa?” Lắc đầu, Elizabeth
biện hộ thêm, “Robert là một chủ đề khá nhạy cảm đối với chúng tôi.
Chúng tôi không nói chuyện về anh ấy”
“Bà không để ý đến lời tôi, thưa quý bà” Ông ta lớn tiếng giận dữ “Bà đang
lảng tránh việc rút ra những kết luận rành rành ra đấy. Tôi tin là Thornton
đã cho người bắt cóc anh trai bà hoặc có thể tệ hơn thế nữa, để ngăn cản
những nỗ lực giêt ông ấy một lần nữa của anh bà”
“Tôi sẽ hỏi ngài ấy,” Elizabeth lớn tiếng khi dường như có một chiếc búa
nhỏ mang nỗi sợ hãi và đớn đau bắt đầu gõ vào đầu nàng.
“Đừng bao giờ làm bất cứ việc gì như thế” Wordsworth nói, trông ông như
sẵn sàng lay người nàng “Cơ hội của chúng ta để khám phá ra sự thật nằm
ở chỗ chúng ta không báo động cho Thornton biết cái chúng ta đang tìm
kiếm. Nếu mọi mối khác đều thất bại thì lúc đấy tôi có thể yêu cầu bà nói
với Thornton những gì mà bà biết để từ đấy chúng ta có thể quan sát ông ta,
xem ông ta đi đâu, ông ta sẽ làm gì tiếp-không phải là ông ta có thể công