NHƯ HẠNH - Trang 140

với Trương lo đi chợ mua các thứ mình cần dùng. Anh sẽ xin tiểu khu cấp
cho mình một chiếc xe để chở đồ đạc về Cái Nước. Sau đó mình dùng ghe
chở đồ về Cái Đôi…
Chắc là mình phải mở đường và giữ an ninh phải không anh?
Uống cạn ly bia Đạm cười cười.
Đào nói đúng. Nếu đi lính chắc em sẽ trở thành cấp chỉ huy giỏi…
Được Đạm khen Đào bật cười hắc hắc.
Anh cho em làm phó của anh đi. Có em bên cạnh bảo đảm anh sẽ oánh giặc
hăng lắm…
Đạm cười khì.
Vậy là Trương ở nhà lo việc bếp núc hả?
Đào gật đầu khi nghe câu hỏi này. Nàng định nói điều gì song lại im lặng
khi thấy Trương bước tới bàn.
Xin lỗi để anh ngồi một mình. Tại gặp Điền thành ra…
Đạm cười nhẹ.
Anh hiểu. Vả lại anh với Đào bàn chuyện nhà binh. Đào bảo anh cho Đào
lên làm phó còn Trương về lo việc gia đình…
Trương bật cười ha hả đoạn nhìn vợ.
Vậy hả anh. Mai mốt mình để Đào dẫn lính đi kích nghe anh. Lúc đó Đào
sẽ biết bị muỗi cắn và đĩa đeo… Đĩa trâu con nào con nấy bự bằng bắp tay
mà đeo dính cứng vào bắp chân chà chắc đã ngứa lắm anh…
Đạm và Trương bật cười lớn khi nhìn cái mặt bí xị của Đào.
Anh xạo… Làm gì có con đỉa nào lớn bằng bắp tay của mình…
Em không tin hỏi anh Đạm và mấy ông Phát, Xinh hay Thắng đi. Con đỉa
trâu hút đầy máu bự bằng bắp tay và dài hai ba gang dính tòn ten trên đùi
của mình…
Đào nhắm mắt lại như không dám nghĩ tới cảnh đó. Không tha Trương còn
hù thêm.
Đó là chưa kể mình đang nằm kích mà bị chuột chạy hay rắn bò vào trong
quần…
Biết vợ sợ chuột, sợ rắn do đó Trương đem chuột ra hù khiến cho Đào sợ
xanh mặt và rút chân lên ghế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.