NHƯ HẠNH - Trang 189

Đạm chấp thuận ý kiến của Ba Phát. Đêm tối lại thêm trời mưa anh cũng
không muốn lấy xác làm gì. Ngoại trừ xác của Hai Đán phải đem về đồn để
chờ xác nhận. Đưa súng cho lính cầm Tư Bánh Bèo vác xác Hai Đán lên
vai. Toán đột kích tuần tự biến mất trong màn mưa mỗi lúc một thêm nặng
hạt.
Hạnh nhìn sững Đạm khi thấy anh bước vào cửa quán. Đi bên cạnh anh là
Ba Phát. Còn đằng sau một tốp lính đang bước vào.
Cô Hạnh mạnh không?
Đạm lên tiếng và Hạnh cười vui vẻ trả lời.
Dạ Hạnh bình thường. Anh Đạm đi đâu vậy?
Ba Phát đỡ lời.
Đi nhậu. Hôm nay ông thầy đãi tụi này chầu nhậu. Cô Bảy có món gì ngon
ngon đem ra đây…
Phát bảo lính kê ba cái bàn lại thành một cái bàn dài rồi sắp xếp chỗ ngồi.
Thấy Đạm bước tới chỗ tính tiền Hạnh cười chúm chiếm.
Bữa nay anh là khổ chủ hả. Hạnh sẽ tính giá mắc gấp mười cho anh hổng
có tiền trả…
Đạm cười đùa.
Hổng có tiền trả thời ở đợ trừ được hôn?
Hạnh bật cười hắc hắc.
Được chứ nhưng báo cho anh Đạm biết trước là ở đợ cho Hạnh cực lắm
đó… Ủa mà hôm nay mấy ông ăn mừng chuyện gì vậy.
Liếc nhanh mấy người lính đang cười nói om xòm Đạm thấp giọng.
Đêm hôm qua tụi này đột kích vào nhà của Hai Đán…
Hạnh bật lên tiếng kêu ngạc nhiên.
Hai Đán… Thằng xếp du kích…
Đạm gật đầu.
Tụi này bắn chết hắn và năm thằng em út của hắn. Bởi vậy anh Ba mới đòi
anh đãi một chầu nhậu…
Vừa xếp tôm khô củ kiệu vào trong dĩa Hạnh vừa cười nói.
Thì ra là như vậy. Gì chứ bắn chết Hai Đán là anh phải được lên trung úy
và ân thưởng Anh Dũng Bội Tinh với ngôi sao vàng. Nó là thằng có nợ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.