NHƯ HẠNH - Trang 190

máu nhiều với dân trong quận Cái Nước…
Thấy Đạm nhìn mình đăm đăm nàng nói tiếp.
Anh cầm dùm Hạnh ba dĩa tôm khô củ kiệu ra cho mấy ổng lai rai trước đi.
Còn đây ba xị đế… Hạnh nướng khô mực liền…
Thiếu úy ngồi đi thiếu úy. Để mấy đứa nhỏ nó làm cho… Đứa nào bưng
phụ thiếu úy tụi bay…
Tư Bánh Bèo lên tiếng khi thấy Đạm bưng dĩa tôm khô củ kiệu ra. Mấy
người lính bước tới bếp bưng thức nhắm và rượu ra. Ba Phát hỏi lớn.
Còn chửn úy Trương với Ba Xị và ông Thắng đâu rồi?
Mấy ổng ra tới kìa…
Trương với Đào đi trước còn Xinh và Thắng đi sau. Thấy Đào Hạnh mừng
rỡ nói.
Đào phụ mình một tay nghe. Mình làm không kịp cho mấy ổng nhậu…
Cười hắc hắc Đào nói khi vào bếp phụ với Hạnh làm đồ nhậu.
Làm thì làm mà bồ trả công cho tôi cái gì đây?
Liếc Đào Hạnh cười nói nhỏ.
Cho bồ làm bà mai…
Vừa xé miếng khô cá đuối Đào vừa liếc ra chỗ bàn mấy ông lính ngồi.
Nàng thấy Đạm đang ngồi cạnh Trương và hai người đang cười nói với
nhau. Tự dưng nàng cảm thấy buồn buồn. Giữa hai người lính đó nàng phải
chọn một và nàng buồn vì hình như trong thâm tâm nàng đã có một chọn
lựa đi ngược lại mong ước của mình. Nàng thương Đạm nhưng không thể
sống với anh. Nàng không thể bấu víu vào quá khứ để ràng buộc Đạm, để
bắt anh phải yêu thuơng và sống với hình bóng của nàng. Đã tới lúc nàng
phải trả anh cho hiện tại và tương lai, dù hai thứ đó cũng không đẹp gì hơn
nhưng cần thiết cho anh. Như đã quyết định điều gì Đào cầm dĩa khô cá
đuối bước ra bàn nhậu. Đặt cái dĩa khô và chén nước tương giầm ớt đỏ tươi
xuống trước mặt Đạm nàng cười nói giỡn.
Mấy ông nhậu thời nhậu mà không được sỉn à nghe. Mấy ông say rồi việt
cộng đánh dô đồn tối nay thời tôi với mấy bà phải cầm súng. Tôi ngại
lắm…
Đang cười nói ồn ào mấy ông lính chợt nín thinh vì câu nói của Đào. Đạm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.