NHƯ HẠNH - Trang 85

anh...
Thay thế anh... Anh nói gì em không hiểu...
Đạm thở dài. Hít liên tiếp hai hơi thuốc đoạn bỏ tàn thuốc rơi xuống đất rồi
lấy giày dụi tắt xong anh mới cất giọng buồn buồn.
Anh đã làm đơn xin thuyên chuyển...
Giọng của Đào bật ra đầy thảng thốt.
Anh đi đâu...?
Không biết... Họ đưa mình đi đâu thời mình đi đó... Lính như anh không có
quyền chọn lựa...
Em không muốn anh đi... Anh đi em buồn lắm... Em cô đơn...
Hai người ở hai nhà khác nhau đều im lặng để suy nghĩ. Cuối cùng Đào lên
tiếng.
Em muốn có anh bên cạnh. Em cảm thấy được an toàn hơn khi có anh.
Ngoài ra có anh cũng đỡ buồn và đỡ cô đơn. Ít ra em cũng có người nói
chuyện... Anh đừng đi rồi em sẽ pha cà phê cho anh uống...
Đạm mỉm cười khi nghe giọng năn nỉ của Đào.
Em định dụ khị anh hả?
Đào bật thành tiếng cười vui.
Nếu dụ khị được anh thời em vui lắm...
Đạm cười thành tiếng.
Thôi đi ngủ. Hơn 11 giờ rồi... Ngày mai anh còn nhiều việc phải làm lắm...
Anh năn nỉ em đi... Em sẽ giúp anh...
Không có tiếng trả lời của Đạm. Đợi lúc lâu cũng không thấy anh nói gì
thêm nữa Đào leo lên giường. Căn nhà chìm trong bóng tối khi nàng thổi
tắt ngọn đèn dầu. Nằm nghiêng quay mặt về phía vách lá nàng thấy đầu
thuốc cháy đỏ rực. Đạm vẫn còn thức.
30 tết. Hôm nay lính trong đồn được phép nghỉ xả hơi trước khi ăn tết. Họ
đã làm việc cực khổ gần một tuần lễ. Nào mở đường và giữ an ninh trục lộ
ban ngày. Nào mở các cuộc phục kích ban đêm. Nào hành quân ban ngày
để tìm kiếm và phá hủy hầm hố hay các vị trí đặt súng cối mà địch dùng để
pháo vào đồn. Các chướng ngại vật như gò đất bị san bằng. Cây lớn bị đốn
tận gốc. Lính trong đồn vui vẻ làm việc, cố gắng thi hành nhiệm vụ của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.