NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG - Trang 104

- Tớ cảm thấy những điều này thật nhàm chán, nhưng cũng thật thú vị,

theo một cách nào đó. Muốn đi học lại quá.

Thấy tôi im lặng, Quang quay sang hỏi tiếp.

- Cậu có nghe tớ nói không?

Tôi không thèm nhìn, thì thầm như đang nói với chính mình.

- Tớ đang làm bài kiểm tra mười lăm phút đây này. Trật tự đi!

- Có cần tớ copy bài của người học giỏi Toán nhất lớp không? Bạn

nào? Chỉ đi!

Tôi tiếp tục lẩm bẩm như nói chuyện một mình. Cậu bạn ngồi cạnh

nhìn sang với vẻ hoang mang và cảm thông, có lẽ đang nghĩ tôi vì quá lo
lắng nên đầu óc không được bình thường. Thế mà hôm trả bài kiểm tra, tôi
hơn cậu ấy hẳn một điểm.

***

Thường Quang sẽ dừng lại ở công viên. Nhưng tối đó, tôi rủ cậu ấy

lên phòng mình cậu ấy muốn đọc cuốn sách mới của cô JK. Rowling. Dù
biết chẳng ai ngoài mình nhìn thấy Quang, tôi vẫn cảm thấy hơi căng thẳng
khi đi ngang qua phòng khách, nơi bố mẹ đang ngồi xem một bộ phim trên
HBO.

Tôi cứ làm bài tập, cậu ấy ngồi trên giường đọc sách. Chốc chốc,

Quang lại nhờ tôi mở trang mới cho cậu ấy. Được hai tuần thì cậu ấy đọc
hết cuốn sách dày cộp đó. Bây giờ không đọc sách nữa, cậu ấy chuyển sang
nghe những bản nhạc Nhật trong máy tính của tôi. Những giai điệu chậm
rãi, mênh mang, da diết buồn, nhưng đẹp tuyệt vời. Quang thường ngồi trên
cửa sổ và nghe nhạc. Tôi đã làm xong bài tập, và ngáp một cái vì buồn ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.