NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG - Trang 129

NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG

Fuyu

www.dtv-ebook.com

Tưởng Cậu Sẽ Chẳng Bao Giờ Hỏi

Chín giờ ba mươi phút có lẻ, Quỳnh vẫn đang cặm cụi làm cho xong

đống bài tập. Với mí mắt chỉ chực chờ sụp xuống, trong đầu cô bạn lúc này
chỉ có một ao ước duy nhất là được lên giường ngủ ngay tắp lự. Đúng lúc
ấy thì bố gọi với lên là có điện thoại. Chẳng biết ai. Vậy là nó vội chạy
xuống câu thang, thương bạn chờ lâu tốn tiền điện thoại, suýt thì vấp té. Cái
tật nhanh nhảu đoảng mẹ mắng hoài vẫn không chừa.

Hạ Quỳnh chưa mua điện thoại di động, mà cũng thấy chưa cần phải

mua nên mọi liên lạc với bạn bè đều qua điện thoại bàn đặt ở đầu cầu
thang. Cái điện thoại này, ba mẹ mua từ khá lâu rồi. Bây giờ ba mẹ đều có
di động riêng nên hầu như chỉ có mỗi Quỳnh dùng điện thoại này.

- Alo, Quỳnh nghe.

- Khang nè.

- Khang gọi có việc gì không?

- Ừ, Quỳnh cho Khang hỏi là mình phải ôn những bài nào cho bài

kiểm tra một tiết môn Sinh ngày mai vậy.

- Chờ quỳnh chút.

Nói rồi cô bạn vội chạy trở ngược lên lầu với tốc độ tên lửa, rồi cũng

với vận tốc đó chạy xuống, cầm cuốn sách giáo khoa Sinh học trên tay.
Quỳnh lật nhanh đến phần mục lục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.