NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG - Trang 152

khiến cho Phương có cảm giác ai đó vừa đấm cho mình một phát. Đau
nhói.

Chẳng hiểu sao Phương lại liên tưởng, hình ảnh Trâm Anh đầy cửa đi

về giống hệt hình ảnh cô bạn bước ra khỏi cửa lớp của một ngày nào đấy đã
xa lắm. Không quay đầu nhìn lại, dẫu chỉ một lần.

Khi mười bảy tuổi, Phương chỉ là một cậu nhóc trẻ con vô tâm chẳng

biết điều gì là quan trọng với mình. Mười tám tuổi, cậu cũng chẳng khá hơn
bao nhiêu. Cậu chẳng bao giờ thật lòng với người khác, vì vậy cũng chẳng
ai thật lòng với cậu. Cậu chưa bao giờ dũng cảm thừa nhận tình cảm của
mình, dù thật lòng rất muốn. Đến khi sửa sai thì đã muộn màng, mọi
chuyện đã thuộc về ngày hôm qua. Chẳng có ai còn đứng đợi cậu lâu như
thế.

Nhưng ít ra, ở tuổi hai mươi này, Phương biết mình sẽ theo những sai

lầm mà lớn lên, theo một cách tốt hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.