NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG - Trang 173

Thay vì trả lời, Mai Anh nhẹ nhàng đưa một bên tai nghe cho Minh

Giai điệu ngọt ngào dễ thương của Baby it's cold outside. Cậu ấy đưa cho
Mai Anh một thỏi kẹo bạc hà để ngậm cho khỏi đau họng. Hai đứa không
nói gì nữa, chỉ im lặng ngồi cạnh nhau trong buổi sáng mùa đông ấy.

***

Sáng nay là tới phiên Mai Anh trực nhật. Nó cặm cụi quét sạch hàng

lang, tiếc nuối gom vài lá bàng đỏ vào thùng rác. Sân trường còn vài lá sót
lại sẽ đẹp hơn nhiều, sao cứ quét sạch làm gì. Còn sớm nên sân trường vắng
và trời hơi lạnh. Nó còn phải xách xô nước để nhúng giẻ lau bảng. Nhưng
Minh vừa đến, thấy nó xách xô thì cầm lấy.

- Để tớ đi cho.

- Thôi, không sao đâu. Để tớ xách được rồi.

Tự dưng Minh nhìn nó và mỉm cười.

- Bên ngoài trời lạnh lắm đấy Mai Anh ạ.

Nó ngơ ngác chẳng hiểu gì. Mãi đến tối ấy, trước khi đi ngủ, nghe vài

bản nhạc, nó mới nhớ đến một sáng nọ, hai đứa cùng nghe Baby it's cold
outside. Thì ra là một kiểu trêu đùa của cậu ấy. Nó mỉm cười, thu mình
trong chăn, cho phép mình nghĩ vu vơ đến một người.

Nhưng chỉ thế mà thôi, Mai anh không để mình nghĩ đến điều gì đó xa

xôi hơn thế. Vì Minh không thuộc về thế giới của nó. Cậu ấy thuộc về một
thế giới khác rộn ràng hơn, có nhiều người quan tâm hơn chứ không phải là
một thế giới bình dị, thích thu nhặt những gì nhỏ bé. mai Anh hài lòng với
việc mình là cô bạn nhỏ mà cậu ấy sẽ nhìn thấy, sẽ dành chút thời gian nói
chuyện vào một lúc nào đó. Chưa bao giờ Mai Anh có tham vọng sẽ giữ
cậu ấy cho riêng mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.