NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG - Trang 171

tặng bạn bè. Tối Giáng sinh, mua một cái bánh kem ăn cùng gia đình. Và
cuối cùng là xem lại danh sách DVD phim đã chuẩn bị từ trước.

Những ngày đó, mọi người thường ùa hết ra đường. Nhưng như thế là

ồn ào, là kẹt xe, là chen lấn. Nên Mai Anh chọn đón Giáng sinh một mình
như đang chậm chạp nhấm nháp một mình miếng bánh ngon, để nó từ từ ta
dần ra trong miệng. Chưa bao giờ Mai Anh nghĩ đến việc sẽ đón Giáng sinh
cùng một ai đó khác hay làm một điều gì đó khác. Cũng có thể đôi lần đã
nghĩ đến, nhưng nhanh chóng bị cô gái nhỏ lắc đầu xua đi.

***

Không khí lễ hội cứ ngày một rộn ràng hơn nhưng bọn học sinh đâu

được thảnh thơi mà ăn chơi. Cuối năm cũng có nghĩa là thi cử. Tuy đến
Giáng sinh là kỳ thi cũng kết thúc rồi, nhưng trước đó thì vẫn cứ phải ôn
tập đầy đủ nên chẳng đứa nào đủ tâm trạng mà nghĩ đến chơi bời. Vậy là
đứa nào cũng cặm cụi học thi. Lớp 11 chương trình nặng nên đứa nào cũng
bơ phờ ra mà học. Nghỉ lễ Giáng sinh trở thành một điều rất xa xỉ. Tiếng rì
rầm tụng bài, hỏi bài nhau lan ra khắp hành lang tựa như tiếng một bầy ong
vo ve chăm chỉ.

Nhưng mùa cũng trở nên ngọt ngào thật yêu. Như có cậu học trò đang

học đột nhiên đứng dậy kéo cửa sổ lại, ngăn cho gió lạnh ùa vào khi cô
giáo xuýt xoa than lạnh. Hay sáng nay ai đó đặt vào ngăn bàn Mai Anh một
thanh kẹo bạc hà khi hôm qua nó đến lớp ho khan. Nghĩ mãi mà Mai Anh
chẳng dám đoán là ai. Đầu óc nó không nghĩ ra cái tên nào cụ thể, ngoài
Minh. Nhưng điều đó thật là xa vời.

***

Mai Anh nhìn mãi tấm áp phích quảng cáo về buổi tiệc Giáng sinh sẽ

được tổ chức dán ngay ở bảng tin trường. Bên cạnh vô vàn những tờ thông
báo khác, áp phích nổi bật rực rỡ vì sắc đỏ cũng như nội dung thông tin của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.